Vu Lan Tân tỵ - 2569 - 2025

 Đại lễ Báo Hiếu Vu Lan Thắng Hội năm nay,

Xem tiếp...
<December 2025>
SunMonTueWedThuFriSat
30123456
78910111213
14151617181920
21222324252627
28293031123
45678910
Cỡ chữ:  Thu nhỏ Phóng to
Trúc Lâm Thi?n Phái Thi T?p (ph?n 2)
Tác giả:
                 An Cư
Nhâm ngọ năm nay chúng an cư,
Tăng, Ni câu hội ngoại tháng tư,
Bắc, Nam tông phái đều đầy đủ,
Cúng ngọ, quá đường chúng hữu dư,
Hữu dư thất chúng đã tựu về,
Tu học cùng nhau đủ mọi bề,
Niệm Phật, hô canh, tọa thiền có,
Trú dạ lục thời chẳng bỏ bê,
Chẳng bỏ bê về chuyện tiến tu,
Chư Tăng tịnh niệm với công phu,
Bát kỉnh Ni lưu nương cầu học,
Ðàn tràng hòa ái, tuyệt nhất như.
Nhất như đại chúng tại Từ Ðàm,
Ðàn hạ chu toàn, vạn sự an,
Hải chúng đồng ban lời pháp nhũ,
Ðạo tràng hiển hiện vạn hỷ hoan,
 Hỷ hoan tu học suốt hai tuần,
Phật tử tóm thâu được bội phần,
Phân bố :  Chư Tăng tuyên giáo pháp,
Hỷ hoan :  Phật tử nhận phước ân.
 Phước ân đón nhận chúng đại từ,
Phước ở nơi đây :  phước hữu dư,
Ân ấy: gieo duyên do tu tập,
Nhâm ngọ năm nay chúng an cư.
                     Trọng hạ  Nhâm ngọ  - 2002

An Phận 

   Lời Phật dạy :
          “Chư pháp tùng duyên sanh,
          Chư pháp tùng duyên diệt.” . . .

Duyên sanh ta không biết,
Duyên diệt ta không hay,
Giờ biết tính sao đây !
Cho tâm ta an lạc ?
Nên trở về niệm Phật,
Với lục tự Di Đà,
Trong những lúc thở ra,
Cũng như khi tĩnh lặng,
Niệm Phật thật đều đặng,
Phát nguyện về Tây phương,
Cứ thẳng tiến một đường,
Đừng cho tâm loạn động,
Đừng dấy tâm trông ngóng,
Lúc nào ta được về,
Nghĩ như vậy là mê,
Và không thật tu tập,
Niệm Phật phải chuyên nhất,
Không tạp niệm xen vào,
Hít vào ta cũng niệm,
Niệm niệm nối liền nhau,
Từ niệm trước, niệm sau,
Nên nhất tâm bất loạn,
Sẽ có một kỳ hạn,
Đức Phật đón ta về,
Đã thoát khỏi bờ mê,
Và được về bến giác.

                             Mạnh thu Ất dậu - 2005

Bồ Đề Đạo Tràng

Bồ đề Ðạo tràng,
Lòng ước ao, thao thức tự xưa nay,
Bầu khí thiêng ngút tỏa ngất trời mây,
Bầu tụ khí đong đầy xua trần tục,
Cội Bồ đề năm xưa cao chất ngất,
Tỏa lá cành xanh mát cho trần gian,
Con đứng đây với tâm trí nhẹ nhàng,
Bái nhận lấy bản chơn kinh của Phật,
Ðây khung cảnh suốt bảy tuần thường nhật,
Ðức Thế tôn thành đạo chuyển pháp luân,
Khắp thế gian hàng con Phật xa gần,
Vân tập về đây cúi đầu đảnh lễ.
Tụ hội về đây là điều không dễ,
Nếu không tu thì không thể bước vào,
Bồ đề Ðạo tràng thanh tịnh biết bao,
Tăng hay tục đều thấm sâu chơn lý :
Giải thoát tình trần, xa rời ích kỷ,
Hiện tâm từ, liễu ngộ lý vô sanh,
Ðến đây rồi, hưởng không khí mát lành,
Không phiền muộn, được thanh bình an lạc.
Vào đến đó (*), đầy an vui giải thoát,
Ra khỏi đây (*), lắm đau khổ muộn phiền,
Hởi người con Phật xa gần.

Quý thu Canh thìn – 2000
(*) tức khuôn viên của Bồ đề Ðạo tràng.

      Cảm Niệm Vu Lan
         
Lòng xao xuyến thu vàng đổ lá,
Xa quê hương mấy độ thu về,
Thu về lòng những nhớ quê,
Ơn thầy, tình bạn não nề vắng xa.
Chốn phát vãng, vào ra đơn bóng,
Nhớ Mẹ già, xế bóng tóc sương,
Hai hàng lệ nhỏ trào tuôn,
Mấy mùa lá rụng, mấy lần xa quê...
Mùa Báo hiếu lại về, về nữa...,
Phận làm con lần lữa đáp đền,
Nguyện cầu tất cả bình yên,
Thất thế phụ mẫu hưởng miền an vui.
Lúc còn sống, người người hạnh phúc,
Thác hóa rồi, xả tục siêu thăng,
Vu lan tỏ ánh trăng rằm,
Chúng sanh độ tận muôn vàn khổ đau.
Con dân Việt sớm mau giải thoát,
Khỏi gông cùm lũ ác, cuồng nhơn,
Cơm no, áo ấm vẹn toàn,
Việt Nam – Phật Giáo huy hoàng bền lâu.

                   Vu lan 2534 – Oct. 07, 1990

           Cảm Thán

Đêm nằm trằn trọc suốt canh thâu,
Hết đứng rồi đi bởi vì đâu ?
Nhớ đến Quê hương đang khổ lụy,
Trông về Giáo hội thấy lao đao.

    Càng thương càng nhớ tâm chua xót,
    Còn ước còn mong ý xuyến xao.
    Cầu nguyện quê hương và đạo pháp,
    Tự do, khương thái một phần nào.

Một phần nào nghĩ suốt thâu canh,
Ngồi đứng, vào ra vẫn một mình,
Nhớ nước đau lòng thân sầu thảm,
Thương nhà xót ruột dạ buồn tênh,

Việt nam thống nhất nào hạnh phúc,
Giáo hội phân ly chẳng quang vinh,
Cầu nguyện cho nhau cùng tâm huyết,
Việt nam - Phật giáo sớm an bình.
                Trọng xuân Nhâm tuất - 1982

CHỐNG . . .

Thiên hạ đua chen chuyện chống nhau,
Đứa thì ngồi chống, đứa hùa theo,
Đứa nào không họa,(1) là có chuyện,
Cái mũ chụp cho :  Đủ mọi điều. (2)
Chúa biểu chống đi, ta chống thôi,
Chống thì cứ chống, chống cho vui, . . .
Giáo hoàng, phái bộ sắp đàm phán,
Thánh giá mang về, cất kỷ rồi. ... (3)
Ngài ngồi bên đó, chống can qua ?
Chống cả Tăng ni Giáo hội nhà,
Tay bạc, tay loa, Ngài đi chống, (4)
Cuối cùng tan nát cả cơ đồ ! ! !
                     Điều ngự Tử  TÍN NGHĨA
                       Trọng hạ Mậu tý – 2008
        Ghi chú :  (1) Ý nói là phụ họa theo, a dua theo, nịnh bợ theo,
        (2) Đủ mọi điều :  Quốc doanh, Cọng sản, Thân hữu Già lam, Về nguồn, ... Đủ mọi điều là vậy đó.
        (3) Vụ đi thắp đèn ở do Giám mục Nguyễn Văn Sang hướng dẫn,
         (4) Vụ Hòa thượng Quảng Độ đến dinh Quốc hội 2 của nhà nước.

      Cảnh Xuân Về   

Ba chục năm dư, xuân vẫn về,
Xuân về lòng vẫn cứ tái tê,
Quê hương Đạo pháp nhiều đau khổ,
Dân tộc Tăng ni lắm não nề.
Tháng tháng năm năm hằng cầu nguyện,
Thời thời khắc khắc mãi hướng về :
Tám chục triệu dân cần no ấm,
Chư tôn Giáo phẩm bớt nhiêu khê.
                        Ất dậu, chiều Ba mươi Tết
                              January, 28  2006

        Báo Tin   
Ðông đến hoa đào nở,
Hơi lạnh với cành mai,
Báo tin xuân đến nhiều hương sắc,
Vạn vật, nhân sinh rộn rã cười.
Cành đào vừa hé nở,
Nụ mai mỉm miệng cười,
Tin xuân đưa đến cùng nhân loại,
Hương sắc điểm tô đến cho đời.
Mai cười đùa gió lạnh,
Ðào nở đón xuân về,
Tin xuân đưa tới niềm hy vọng,
Trông ngóng trời xa đượm tình quê.
                      Trọng đông Kỷ mão - 1998 

           Chúc Tết

Chúc tết, chúc nhau vạn sự lành,
Chúc người, chúc bạn sống phân minh,
Quê hương dân tộc cần gắng sức,
Hải ngoại kiều bào chớ phân tranh.
Hy vọng tương lai trời bừng sáng,
Mong chờ vận hội ánh bình minh.
Việt nam dân tộc bừng bừng dậy,
Hạnh phúc ấm no mọi gia đình.
                Trọng xuân Tân dậu - 1981

           Chúc Xuân

Bắt chước Người xưa cũng chúc xuân,
Xuân mang hạnh phúc đến bội phần,
Tin vui đem đến cùng Giáo hội,
Chuyện khổ xa lìa với Quốc dân.
Đạo pháp thoát ly cơn hoạn nạn,
Tăng ni vùi lấp cảnh qua phân.
Xuân đem tất cả điều mong ước :
Đời - Đạo vuông tròn, đúng ý xuân.
                 Ất dậu, cuối Thu  Sept.30-2005

           Chú Ý   

Cố lọc thân và tâm,
Chớ để bị hôn trầm
Di Ðà luôn biệt niệm,
Ðạt diệu lý thậm thâm.

Thậm thâm vi diệu pháp,
Là lục tự Di Ðà,
Chí tâm vô biệt niệm,
Thẳng đến cửu liên hoa.

Cửu liên hoa khai mở,
Chắc chắn đón ta về,
Nếu bây giờ tu tập,
Sẽ vượt thoát bờ mê.

Bờ mê không còn nữa,
Ðời sống sẽ thăng hoa,
Thân tâm trừ loạn động,
Tự tại ta với ta.

Trọng hạ Ðinh mão - 1987

Cố Nguyện
 
          Phát nguyện đường tu ngoại mười ba,
          Ði tu đâu luận trẻ với già,
          Câu kinh, tiếng kệ: đầy an lạc,
          Tiếng mõ, hồi chuông: chẳng phôi pha,
           Giải thoát lòng trần: tâm dứt khổ,
           An nhiên cảnh tịnh: ý chẳng nhòa,
           Ðã là cát bụi, về cát bụi,
           Cõi Phật nương về, sẽ có ta.

Trọng xuân Giáp tý - 1994

Cõi Vắng (*)
 
Một mình đứng giữa chốn hoang vu,  
Khói quyện chân mây tỏa mịt mờ,
Tuyết phủ bốn bề thân buốt giá,
Gió lùa tứ phía miệng cứng đơ.
Kêu ai chẳng được thôi đành chịu,
Gọi bạn không quen cũng đợi chờ.    
Từng phút ngóng trông, từng phút mất,
Quay qua, nhìn lại chỉ mình ta.

Trọng đông Canh thân  -  1980

        (*) Kỷ niệm ngày đi học anh văn ESL tại Ðại học CCD Denver, chưa quen đường đi lạc ra ngoại ô, xe hư bị nằm giữa  đường.

Dong Ruỗi

     Lang thang,
          Từ độ luân hồi,
              Tử sinh nào biết :
                    Ðất trời tiêu hao.
               Hết ra,
          rồi lại đi vào,...
       Nào ai,
    Tính sổ đâu nào,
Mà lo?...

Trọng đông Giáp tý  -  1984

Ðồng Tiền

Trên đời quý nhất lại là tiền,
Tiền nói, tiền kêu để thành tiên,
Chồng vợ, anh em đều rút tỉa,
Mẹ cha, bè bạn cũng đua chen.
Nghĩa tình tiền thiếu, tình cũng bớt,
Hiếu sự tiền dư, hiếu vẫn bền.
Suy gẫm cho cùng rồi cũng vậy,
Té ra, đời chỉ ngán đồng tiền.

Ðồng tiền chỉ đạo mọi hướng đi,
Tiền thiếu, đời ta sẽ bị khi,
(1)
Ðạo đức tốt lành khi tiền đến,
Ân tình hời hợt lúc tiền đi.
Nghèo hèn giữa chợ không người mến,
(*)
Giàu có trong non có khách vì. (2)
Hờn giận, thương yêu do tiền hết,
Biết tu mới khỏi bị cu li...
(3)

Cu li, tiền thiếu mới khổ thân,
Nói được làm sao chuyện an bần? (4)
Giờ trước vui vầy vì chưa mó,
Phút sau hờn giận bị chia phân.
Mắt mờ tiền đủ nên thiếu trí,
Dạ tối tiền thưa lại hóa sân.
Nông nỗi vì tiền, sinh đủ thứ,...
Chi bằng tu niệm mới an thân.

An thân chớ lụy với đồng tiền,
Chớ luận có tiền mua được tiên,
Giá trị không tiền mà an lạc,
Hư danh lắm của vẫn ưu phiền.
Trên đời sung sướng là tu học,
Dưới thế âu lo ấy đảo điên,
Phật dạy tu thân nên khắc kỷ,
May ra bén gót bậc thánh hiền.

Thánh hiền tu được bởi có nhìn :
Họa phước sinh ra cũng do tiền,
Dân tộc điêu linh vì tham nhũng,
Quốc gia khốn đốn lắm đảo điên.
Thầy trò đạo bạn không thành thật,
Tình nghĩa thân sơ vẫn quàng xiên.
Quý nhất trên đời là tu niệm,
May ra cuộc sống mới an nhiên.

An nhiên cảnh tịnh, vượt ưu phiền,
Xa cảnh trần ai khổ triền miên,
Túi đựng bạc tiền, nhiều kẻ hót,
Thân không manh áo, chẳng người vin.
Tiền làm tôi tớ, là vinh dự, (5)
Tiền hóa chủ nhân, sẽ khuynh nghiên.
Tâm sự đôi lời xin đừng giận,
Tại sao chỉ trích chuyện đồng tiền ?

                      Trọng đông Giáp tý  -  1984
      (*) Hai câu 6 và 7 phỏng theo câu đối ngạn ngữ là :
Bần cư trung thị vô nhân vấn,
Phú tại thâm sơn hữu khách tầm.
      (1) Khi tức khi dễ. 

      (2) Vì tức nể vì.  

      (3) Cu li tức bị làm tôi tớ, bị  lệ thuộc.

      (4) An bần tức an bần lạc đạo nghĩa là vui vẻ với đời sống nghèo khó, nhưng thanh tao, nhàn hạ ;  không bị đồng tiền xui khiến mất lý trí, mất cả tình nghĩa.

      (5) Ðồng tiền là người đầy tớ tốt, nhưng lại là một chủ nhân ông rất xấu.

         Cố Tập Tu    
 
Đời có khổ Phật khuyên dứt khổ,
Cố tập tu, bớt khổ thêm vui,
Phật dạy răn cố giữ ai ơi !
Sống như thế thì đời tươi đẹp,
Vâng lời Phật, lòng không chật hẹp,
Xả bỏ đi những chuyện thế gian,
Tâm không còn lòng dạ tiểu nhân,
Cố giữ được tinh thần Phật giáo,
Lời Phật dạy, thâm sâu uyên áo,
Tâm thảnh thơi bất cứ ở đâu,
Tình yêu thương ban rải cho nhau,
Không phân biệt kẻ giàu, người mọn,
Phát tâm tu phải đi cho trọn:
Với những gì kinh điển khắc ghi,
Cố hành trì: Hỷ xả từ bi,
Hướng dẫn nhau cùng đi tới đích,
Tham sân si, khi tu phải dứt,
Tiến tu thì biến thức thành chơn,
Tu làm sao thoát khỏi phàm trần,
Lúc tịnh niệm: Thân tâm buông xả,
Tu giải thoát, con đường cao cả,
Càng tiến tu, Phật hóa càng mau,
Chín phẩm hoa sen, sớm được vào,
Vô minh diệt, trần lao cũng diệt,
Trên đây là những lời tha thiết,
Nhắc mọi người để biết hành trì,
Thở ra là miệng niệm tức thì,
Di Ðà Phật, đứng đi cũng niệm,
Niệm thế nào đến lúc vô niệm,
Chánh giác thời sẽ đến với ta,
Dù thân nầy đang ở Ta bà,
Tâm ta vẫn đang là Tịnh độ,
Xin mọi người cần chuyên, nhớ rõ :
Cố tập tu, dù khó cũng thành,
A Di Ðà Phật tâm kinh,
Nhất tâm trì niệm, phước phần có ngay.
                              Mạnh hạ  Kỷ tỵ  -  1989

                Ðông Về
 
Trời mùa đông, xứ cờ hoa đầy tuyết,
Lá xa cành cây đứng lạnh cô đơn,
Chung quanh ta là màu trắng khăn tang,
Phủ tất cả cây cành cùng đường sá,
Một mình ta với khung trời xa lạ,
Ngọn gió lùa buốt giá tận tâm can,
Còn gì đâu chuyện hứng thú mơ màng,
Tất cả đó chìm vào cơn giá rét,
Gió đông về lại mang thêm hơi tết,
Tết ở đây chẳng giống tết quê nhà,
Tết ở đây vui chỉ có mình ta,
Hàng Phật tử, nhà nhà lo bấm thẻ (*),
Chiều ba mươi, một cửa chùa nhỏ bé,
Ðếm loanh quanh chưa tới được dăm người,
Ðây cũng là tết mới với riêng tôi,
Không thân thích bà con cùng thầy bạn,
Ai mới qua đây, cái gì cũng chán,
Ở lâu rồi cố bám chẳng muốn về.
Mặc dầu trời buốt giá, cảnh lê thê
Nhưng tất cả mải mê cùng xứ lạ,
Dù bên ngoài gió mưa rơi lả chả,
Nhưng ai ai cũng hỷ hả vui lòng,
Mưa về gió lạnh đêm đông,
Cơm no áo ấm, đẹp lòng bên nhau.

Ðêm đông Denver - 1980

          (*) Bấm thẻ :  Tức mọi người phải đi lạm Khi vào ra hảng phải bấn thẻ,  không được nghỉ theo ý như ở quê nhà, dù là tết hay những ngày lễ lớn như: Phật đản, Vu lan, Rằm tháng mười.
          Kỷ niệm những ngày làm Trú trì chùa Việt nam và lãnh đạo tinh thần Cộng đồng Phật giáo Việt nam tại Denver, tiểu bang Colorado.

        Giải Nghiệp

Đời có khổ nên tu trừ khổ,
Ðừng phàn nàn nầy nọ ai ơi!
Ðã tiến tu phước báo đến thôi,
Ðừng suy tính và ngồi mong đợi.
Tu làm sao cho đời khỏi tội,
Tu làm sao tăng phước, họa tiêu,
Tu làm sao tâm tịnh, tội tiêu,
Ðược như thế là điều may mắn.
Muốn giải khổ, tự thân cố gắng,
Muốn giải khổ, đừng đắm dục trần,
Muốn giải khổ, khỏi họa vào thân,
Phải nhất quyết để tâm khỏi động,
Lúc tiến tu tâm đừng trông ngóng,
Ðược cái nầy, cái nọ: huyễn thôi,
Muốn an tâm, ích lợi cho đời,
Lời Phật dạy, tu thời chu đáo,
Ðể không còn luân hồi lục đạo,
Nếu không tu khổ báo theo hoài,
Muốn dứt nghiệp, ra khỏi trần ai,
Di Ðà Phật, sáu thời trì niệm,
Ðã tiến tu, tâm cần phục thiện,
Ðể an vui, tinh tiến đường tu,
Hết khổ thời thấy ánh chơn như,
Không còn lún sâu trong kiếp tới,
Phật, Bồ tát :  Các ngài mong đợi,
Ðón ta về Cực lạc tây phương,
Và từ đây dứt hết tham sân,
Tâm nhẹ nhỏm lên lần bờ Giác,
Ðã đến đích con đường Giải thoát,
Dứt khổ rồi, an lạc chẳng xa,
Dù thân còn trú xứ Ta bà,
Tâm ta vẫn đang là Tịnh độ,
Ðã đến đây, tâm không còn khổ,
Tiếp tục tu, mục đổ Như lai,
Di Ðà sáu chữ niệm hoài,
Cho tâm an lạc, cho đời nở hoa.
Mai nầy hoàn đáo Ta bà,
Chúng sanh độ tận, liên hoa ngập tràng.   

Trọng xuân Tân dậu - 1981

          Dứt Khổ  

Khổ càng tu học, khổ mới tiêu,
Nếu khổ không tu, khổ càng nhiều,
Nghiệp chướng vương mang thêm sầu lụy,
Oan khiên trừ diệt hết đăm chiêu.
Ðiều lành phát khởi thêm thoải mái,
Thói xấu rời xa bớt tiêu điều.
Tu tập, ai ơi nên cố gắng !
Thân nầy nhàn hạ chốn tịch liêu.
                   Trọng hạ Giáp tý  -  1984

           GIÁO CHỈ
    
Giáo chỉ ban ra thấy lạ thường,
Ai ai đọc đến chẳng cảm tương, (1)
Gia đình Phật tử tan như pháo,
Giáo hội Tăng đoàn nát tợ tương.
Chủ tịch ởm ờ ngồi gật gật, (2)
Thông tin lỏn tỏn chạy nương nương, (3)
Phóng loa báo hiệu vâng Giáo chỉ,
Tội nghiệp đa phần :  xót, sầu, thương. ... (4)

Điều ngự Tử  TÍN NGHĨA
Trọng xuân Mậu tý – 2008

Chú thích : 
    (1)  Chẳng cảm tương : Tức không thoải mái mà bái nhận, thương cảm.
    (2) Ngồi gật gật : Ngồi nghe nói sao thì biết vậy, chỉ biết gật đầu, ...
    (3) Chạy nương :  Nương theo Giáo chỉ để cầm loa đi rửa,
    (4) Xót, sầu, thương :  Buồn cho sự tan tành, thương cho Giáo hội,

      Gởi Quý Pháp Lữ (1)

Tôi ở Hoa kỳ, một phương xa,
Gởi chư Pháp lữ (*) ở quê nhà,
Cố công diễn xướng phần Phật pháp,
Gắng sức lưu truyền chuyện Ðạo ca,
Ðuốc tuệ rạng soi khắp thiên hạ,
Ðèn từ chiếu sáng đến bá gia,
Ðôi lời tâm huyết xin gởi đến,
Ðệ huynh Pháp lữ họ Thích già  (2).
                        Trọng thu Quý dậu – 1993
(1) (*) Pháp lữ :  Những bạn bè cùng tu học.
(2) Thích già :  tức đức Phật Thích ca.
        Nam Mô A Di Ðà Phật

        Hạnh Nguyện

Tu hành quyết chí diệt niệm tà,
Không diệt được tà chính thị ma,
Muốn được thảnh thơi, lo tu niệm,
Mai nầy nhẹ gót đến liên hoa.
Liên hoa muốn đến niệm :  Di Ðà,
Sáu chữ đêm ngày chớ phôi pha,
Trú dạ lục thời chuyên trì niệm,
Không còn lo ngại :  Khó dứt tà.
Dứt tà, tâm mãi dụng công phu,
Trì niệm hồng danh phải nhất như,
Chớ để chướng duyên xen lẫn lộn,
Cuối cùng uổng phí, nhọc đường tu.
Ðường tu giải quyết ở Ta bà,
Tịnh độ đây rồi, chẳng đâu xa,
Vọng động cho nên tâm chẳng thấy,
Tu hành quyết chí diệt niệm tà.
                      Quý hạ Quý hợi  -  1983

        HOA SÚNG TỎA HƯƠNG

Bước chân vào chốn thiền đường,
Từ Đàm Hải Ngoại ngát hương tỏa đầy.
Xanh, vàng, đỏ trắng hây hây,
Toàn là hoa súng đong đầy mùi hương.
Sớm hôm chuông mõ cát tường,
Nhất tâm hướng dẫn thập phương tu hành.
Tăng ni Phật tử một lòng,
Chung lo Phật pháp, phước phần tính sau.
Mùi hương hoa súng đượm màu,
Tỏa cùng pháp giới, vơi bao ưu phiền.
Trước chùa hoa súng nở ngát hương,
Dâng đức Bổn sư, nguyện cúng dường,
Tinh khiết mùi hoa theo làn gió,
Tâm thành nhất niệm, biến thập phương.

             Trọng Hạ Ất dậu – Apr. 2005

      Hoa Từ Bi
     
Phát nguyện tu thì mở rộng tình thương,
Có tình thương :  thì thương người, thương vật,   
Thương rộng lớn thì không còn ngăn cách,
Thân hay sơ đều đối xử như nhau,
Thương chân thật không có ý mưu cầu,
Già hay trẻ, nghèo hay giàu cũng thế.
Thương rộng lớn có nguồn vui mát mẻ,
Là tình thương như của mẹ thương con.
Thương rộng lớn là thương thật vuông tròn,
Không phân biệt nữ, nam hay quý tiện.
Người con Phật lúc nào cũng hiển hiện,
Tâm từ bi ban rải khắp sanh linh,
Thương rộng lớn không ích kỷ cho mình,
Thương như thế là tình thương của Phật.
Thương rộng lớn là tình thương chân thật,
Vượt thời gian và lẫn cả không gian,
Thương của Phật thật cao rộng ngút ngàn,
Ðưa nhân loại ra khỏi vòng đau khổ,
Thương rộng lớn thì không còn tật đố,
Cho riêng mình và cũng chẳng riêng ai,
Mà bao dung cho tất cả muôn loài,
Ðược như thế, Hoa Từ Bi nở rộ.
                              Trọng hạ Ất hợi - 1995

           Học Phật

Học Phật phải vâng chuyện Phật làm,
Ðã vâng lời Phật, chớ tham lam,
Sữa thân để khỏi vòng tục lụy,
Luyện trí vượt qua cảnh uế phàm.
Bờ giác tiến tu ắt giải thoát,
Sông mê biết lội sẽ an nhàn.
Ai ơi học Phật nên tấn phát,
Nhất đờn chỉ khoảnh đến lạc bang. 
                    Trọng thu Giáp thìn  - 1977  

       Hương Sen

Xưa nay sen đẹp ở trong đầm,
Sen đẹp giữ lòng nét trắng trong,
Tịnh giới trau dồi luôn thanh bạch,
Chơn tâm tôi luyện được khiết trinh.
Giữ tâm bình thảng không vướn đục,
Luyện trí tự nhiên cố giữ thanh.
Chất liệu hương sen luôn tịnh khiết,
Hương sen giới định giữ bên mình.
          Mạnh hạ Giáp tuất - April 10, 2006

      Im Lặng
       
Một phút giây im lặng,
Là phút giây bình yên,
Một phút giây im lặng,
Là trút hết ưu phiền.
Nếu im lặng tịnh tu,
Ðạt cảnh giới nhất như,
Nếu im lặng mộng tưởng,
Thì khổ báo chẳng chừa.
Nếu biết dùng im lặng,
Ðể quán tưởng chướng duyên,
Ðưa thân tâm an trú,
Vào cảnh giới tịch nhiên.
Nếu dụng tâm im lặng,
Vào cảnh giới tham thiền,
Thân tâm không loạn động,
Ðược giải thoát an nhiên.
                         Trọng hạ Ất hợi  -  1995
    Khóa Phật Pháp Âu Châu    (*)
 
Ðã mấy lần bước đến Âu châu,
Ðan Mạch, lần nầy ở hơi lâu,
Giảng dạy, tham gia phần giáo lý,
Mọi người hoan hỷ đến dự tu.
Dự tu khóa học thật là đông,
Nam nữ, trẻ già cố hết lòng,
Lo học, chuyên tu hai tuần lễ,
Chư Tăng cố gắng dạy phân công,
Phân công hướng dẫn suốt hai tuần,
Bố giáo chương trình đại chúng tuân:
Niệm Phật, hành thiền kiêm bái sám,
Công phu tu niệm thuộc nằm lòng.
Lòng trần xả bỏ để về đây,
Nhờ ở nhất tâm ý vơi đầy,
Tín nữ, thiện nam đều nương học,
Chư Tăng hoan hỷ nguyện đắp xây.
Ðắp xây chánh pháp ở xứ người,
Thắm đượm tâm từ đã tốt tươi,
Thất Chúng tiến tu lời Phật dạy,
Cùng nhau dựng đạo để đẹp đời.
                         Mạnh hạ Quý dậu - 1993
       Khuyến Tấn 2
 
Bạn nói vừa đủ nghe,
Ðể mọi người theo về,
Trong phút giây tỉnh thức,
Và thoát khỏi bờ mê.
                 Trọng xuân Ðinh sửu  -  1997
             Khuyến Tấn 3
Chân bước nhẹ vào chùa,
Ðừng nói chuyện hơn thua,
Thân và Tâm an trú,
Trong chánh niệm Phật thừa
                   Trọng đông Ðinh sửu  -  1997
         Khuyến Tấn
         
Thân nầy là giả huyễn,
Cõi đời cũng tạm thôi,
Chuốt trau rồi cũng bỏ,
Trang điểm cũng tan đời.
Biết vọng đừng theo đuổi,
Dục lạc cố xa rời.
Nhìn dã tràng xe cát,
Cuối cùng cũng đùa trôi.
Càng nhìn, tâm càng nghĩ :
Biết tu quý nhất đời.
Nếu chuyển tâm an lạc,
Sẽ được giải thoát thôi.
Sáu chữ Di Ðà Phật,
Phát tâm cố niệm hoài,
Muốn cho giải thoát trần ai,
A Di Ðà Phật lâu dài trì danh.
Niệm cho đúng nghĩa rành rành,
Cho thân an lạc, cho mình yên vui,
Niết bàn sẽ được lên ngồi,
Tây phương Thánh cảnh ta thời có tên.
                      Mạnh xuân Bính tý  -  1996

            LẦM

Tui nghe ngoài nớ, giới thiệu về, (1)
Có ông Phật tử giỏi trăm bề,
Chữ nghĩa đã thông, thông ăn nói,
Giỏi tài luồn, lách ;  giỏi khỏi chê.
Nghe nói, tui liền bổ nhiệm vào,
Chức vụ thay tôi :  Việc Ngoại giao,
Tâm địa nào ngờ :  Nó bất chánh,
Làm cho Giáo hội phải lao đao.
Đã ngoài tám chục vẫn còn lầm,
Suy nghĩ ngày đêm, thấy khổ tâm,
Nhận giặc làm con, tan Giáo hội,
Nghĩ câu : “Mưu thâm họa diệc thâm”.
Điều ngự Tử  Tín Nghĩa
Trọng hạ Mậu tý – 2008
Chú thích :
  (1)  Chức vụ Ngoại giao này trước kia không có. Và chính HT Viện trưởng cũng chưa từng quen biết. Do sự giới thiệu của HT Hộ Giác khi hướng dẫn phái đoàn qua Thụy sĩ để phản đối, gặp y và giới thiệu về. Chụp được cơ hội và với tài luồn lách nên đứng vững như bàn thạch và tha hồ làm mưa, làm gió.

        Lần Đầu Làm Phật Sự

Đầu xuân công quả chốn Già lam,
Tất cả quán không để gắng làm,
Hỷ xả cố tu nương cửa Phật,
Từ bi gắng tập bỏ duyên trần.
Theo thầy nương chúng tuân Ngũ giới,
Xả tục quy chơn tịnh Lục căn.
Tuổi hạc dù cao, tâm vẫn cố,
Đi đâu cho mệt, đến Từ Đàm.
Tặng hai đệ tử Quảng Sanh và Quảng Bạch
          Chiều Ba mươi Tết tại bếp Từ Đàm

         Bảo Liên Đài

Mãn tâm mãn ý tối thắng duyên,
Giác hoàng thùy phạm lợi nhơn thiên, (*)
Hòa âm diễn xướng truyền giáo nghĩa,
Thượng phẩm hoa khai đạt cửu liên.
                                    Tín Nghĩa cảm tác
Bính tuất Trọng thu - 2006
(*) Trích Du Già Sư Địa luận

            Màu Hoa Con Cài
 
Năm xưa Mẹ dắt con đi,
Lên chùa lạy Phật, quy y theo Thầy.
Những lời khấn nguyện ở đây,
Cho con đủ đầy nghị lực tấn tu.
Những lời Mẹ dạy kính yêu,
Khuyên con tu tập như điều Mẹ mong.
Bao năm con thuộc nằm lòng,
Cần chuyên tinh tấn ở trong cửa thiền.
Trúc lâm pháp phái triền miên,
Sớm chuông, chiều mõ cửa thiền trao thân.
Những gì Mẹ dạy ân cần,
Cố tâm tu sữa phước phần mai sau.
Từ đây cho đến bạc đầu,
Vâng lời pháp Phật ngõ hầu tâm an.
Lòng con luống những mơ màng,
Nào ngờ Tân tỵ Vu lan đưa về...
Hung tin :  Mẹ đã ra đi,
Về miền lạc cảnh là quê Phật đà.
Thế mà con vẫn xót xa,
Vắng bóng Mẹ già, con ở với ai ?
Rồi đây vạn dặm đường dài,
Cô thân, chích bóng lạc loài một thân.
Con nguyền đi trọn đường trần,
Gian nan, khổ cực vẫn không sờn lòng.
Vu lan Tân tỵ đau lòng,
Hoa hồng màu trắng bao dòng lệ rơi.
              Vu Lan Tân tỵ - 2545 - 2001
Mỗi Buổi Mai Tại Từ Ðàm Hải Ngoại
 
Vừa tỉnh thức, đồng hồ cùng điểm báo,
Ðúng sáu giờ, mặc áo đi kinh hành,
Lòng lâng lâng, chân bước nhẹ chung quanh
Chánh điện, mở mắt nhìn hào quang Phật,
Tay lần chuổi, bước khoang thai thường nhật,
Nghe âm thanh trong gió ngát hương thiền,
Khói hương bay đến tận Ðâu la miên,
Nhưng vạn vật cứ im lìm giấc điệp,
Sau kinh hành mõ rơi rơi từng nhịp,
Tiếng kinh cầu, tụng niệm của thiền tăng,
Âm vang xa, tận thế giới ba ngàn,
Ru nhân loại vơi dần bao khổ lụy,
Tâm từ bi lúc nào cũng xả kỷ,
Cầu cho người không riêng chỉ cho mình,
Hết khổ đau cho tất cả sinh linh,
Người còn sống: được an bình, hạnh phúc,
Thác hóa rồi: sẽ xả tục quy chơn,
Từ Ðàm là hoa đẹp với hương thơm,
Dung nhị đế cùng tam thừa thánh quả,
Hướng dẫn quần sanh tin vào nhơn quả,
Lý nhiệm mầu cao cả của Phật đà,
Cố tập tu để khỏi lụy ái hà,
Cố niệm Phật Di Ðà, về Lạc quốc,
Nguyện tất cả đều nương về cõi Phật,
Giải thoát rồi, chuyện phát nguyện tính sau,
Nguyện chúng sanh tất cả đều như nhau,
Ðưa Phật tánh hiển bày như đức Phật.
           Trọng đông Kỷ mão - Oct. 10, 1999
         Mơ Ước    
 
Ðã ngoại lục tuần, tuổi có dư,
Nhớ dân thương nước mãi đậm đà,
Hoa kỳ chích bóng sầu cô quạnh,
Quốc nội thâm tình nhớ thiết tha.
Mong ước một ngày về thăm lại,
Xuyến xao mấy độ vẫn còn xa.
Bao giờ mới được về quê cũ,
Hay vẫn chốn nầy ta với ta ?
                      Trọng thu Tân tỵ - 2001
          Mong Xuân
 
Mong xuân an lạc khắp gần xa,
Xuân đến tươi vui với mọi nhà,
Tổ quốc nhân dân đều hạnh phúc,
Tăng ni Phật tử được thái hòa.
Ðạo đời hai lẽ đều như một,
Nam bắc chung cùng chẳng phân ra.
Xuân đến, xuân đi trong tự tại,
Xuân là như vậy với bá gia.
                   Quý đông Ất hợi  -  1994
       Một Loài Hoa 
 
Mỗi độ hè về, phượng nở hoa,
Ve kêu réo gọi khắp sơn hà,    
Hân hoan chào đón ngày giáng thế,
Thác chất hoàng cung Phật Thích Ca.
Hoa đàm chiếu rọi khắp đó đây,
Tỏa ngát mùi hương ý vơi đầy,
Hỷ xả từ bi đều có đủ,
Ngàn năm chỉ một, chứ không hai.
Hằng năm vào tiết giữa tháng tư,
Dân chúng hân hoan rộn đùa nô,
Vui đón đóa hoa tưng bừng nở,
Hương thơm tỏa ngát chốn đế đô.
Hoàng hậu Ma gia vừa ứng hiện,
Cho đời một đóa hoa lừng danh,
Ngàn năm và mãi về sau nữa,...
Tỏa ngát hương thơm ý Vô sanh, ...
 Ý Vô sanh nhẫn là bất diệt,
Giáng hạ độ sanh cõi Ta bà,
Ðộ tận chúng sanh, tâm bất thoái,
Ðóa hoa ấy chính đức Thích già.
                        Phật đản  Giáp tý - 1984

Một chút Suy Tư

Đêm nay tôi ngồi,
Suy tư yên lặng,
Bên bóng đèn khuya,
Hướng về quê mẹ.
Đêm nay một mình,
Tôi ngồi cầu nguyện,
Dưới bóng Như Lai,
Vọng về quê mẹ.
Mẹ Việt Nam ơi !  Bao giờ an lạc,
Giáo hội tôi ơi !  Bao giờ yên vui ?
Ôi quê hương tôi, đã bao năm rồi,
Ôi giáo hội tôi, đã bao năm rồi,
Lầm than khốn khổ,
Cơ cực mãi hoài, . . .
Mong được một ngày,
Mong được một ngày,
Thấy ánh bình minh,
Thấy được quang vinh.
Lòng tôi chân thành,
Nguyện cầu đất Việt,
Nhất tâm nguyện cầu,
Mãi mãi bình an.
Tôi mãi nguyện cầu,
Cầu cho dân Việt,
Tôi mãi nguyện cầu,
Giáo hội bình an..
                Trọng động Tân dậu - 2005

           Ngậm Ngùi
 
Còn gì nữa, chiều nay tôi đi mãi !
Tình quê hương xin gác lại từ đây,
Dòng lệ rơi trên gò má đong đầy,
Âm thầm bước không một lời giả biệt,
Chân vừa đi, miệng niệm thầm tha thiết,
Giây phút nầy chỉ biết bước xuống thuyền,
Tự thấy mình như thiếu những phước duyên,
Bỏ tất cả đi về miền đất lạ,
Xa bà con, ông bà và mồ mả,
Xa mái chùa, xa tất cả tình thâm,
Hoàng hôn ơi, ta tiến bước âm thầm,
Trong bóng tối, với một thân đơn chiết,
Bước xuống thuyền lệ rơi rơi từ biệt,
Lòng xuyến xao đầy thi thiết không lời,
Trước mặt tôi toàn sóng nước chơi vơi,
Tim se thắt và càng thêm tủi hỗ,
Tự xem mình là người con xấu số,
Không quê hương, không tất cả từ đây,
Thuyền ra khơi cùng sóng gió trời mây,
Thuyền vô định chưa biết ngày nào đến,
Chung quanh tôi bầy hải âu thân mến,
Quyện từng vòng như muốn nhắn điều chi,
Rồi cuối cùng cũng chẳng được những gì ?
Ðành gạc lệ đang tâm rời cố quốc.
                       Mạnh xuân Kỷ mùi  -  1979
         Nghiệp
 
Tâm mờ mịt chưa vào vòng giải thoát,
Bao nhiêu năm tu tập chẳng ra gì,
Mãi chạy theo những vọng tưởng, sầu bi,...
Còn lẩn quẩn với bùn mê, nước đục,
Bởi vì lẻ quay cuồng trong lục dục,
Chẳng lo tu cứ buông thả theo dòng,
Do sáu căn không phân biệt đục trong,
Không cố gắng vâng lời Phật chỉ dạy:
Không tiến tu thì làm sao mà thấy ?
Phải tự mình nổ lực lấy chính mình,
Mãi ôm vào những vọng nghiệp ba sinh,...
Không phân biệt chánh, tà khi hành xử.
Tâm và thân luôn luôn đều vẫn cứ,...
Ôm lấy hoài khổ lụy của trần gian,
Chưa thấy đạo nên mãi cứ than van,
Sao ta mãi với muôn vàn khổ lụy ?
Than như thế là không dùng lý trí,
Ði vào đường giải thoát của Phật đà,
Cứ mãi mê triền phược với ái hà,
Cứ rong ruổi tâm tà mà bỏ chánh,
Không nhất tâm bước lên bờ đất Thánh,
Chưa bao giờ thần tĩnh với mộ khang,
Bây giờ đây cố thức tĩnh tâm can,
Hướng về Phật để dứt đường vọng nghiệp,
Giờ phút nầy với một lòng chí thiết,
Sám hối về ba nghiệp: miệng ý thân,
Cố nhất tâm và nhất trí chuyên cần,
Dứt sạch nghiệp lực: Miệng, thân và ý.
       Trọng đông Canh thìn - Oct. 20, 2000
                Nghĩ Lại   
 
Ác càng chồng chất khổ càng nhiều,
Làm ác bao nhiêu khổ bấy nhiêu,
Ðau khổ cực hình do tham kết,
Quay cuồng địa ngục tại ác chiêu.
Vụng tu nên chẳng mong giải thoát,
Giải đải làm sao được tiêu diêu ?
Cố gắng công phu đường tu niệm,
Khuyên người nghĩ lại, chớ làm liều.
              Mạnh đông Canh thân  -  1980   
            Nguyện Cầu
 
Mấy chục năm dư sống xa nhà,
Ðường tu còn vụng với thân ta,
Vận may thuận ý chưa vươn tới,
Cơ hội về quê cứ thấy xa,
Giáo hội bên ngoài luôn gần gũi,
Tăng Ni trong nước chẵng cách xa, ...
Cầu mong Tam bảo hằng che chở,
Ðạo pháp quê hương được đậm đà.
                       Trọng xuân Bính tý  - 1996
              Nhớ Huế
 
Đã bao lần tôi muốn về thăm Huế,
Lặng ngắm nhìn cảnh cũ của Huế đô,
Huế yêu thương, Huế đẹp, Huế mộng mơ,
Phú Văn Lâu đứng ngắm mấy chuyến đò,
Ðưa áo trắng sang sông trường Ðồng Khánh,
Thuyền sông Hương ngược dòng lên Văn Thánh,
Cầu Tràng Tiền in bóng nước Hương giang,
Chợ Ðông Ba đón khách nắng,... mơ màng,
Ngâm câu hát Nam Bình về An Cựu,
Vỹ Dạ đò trăng nhớ ai mộng ảo,
Tịnh Tâm buồn áo não nhớ tích xưa,
Sen nở, hoa cười, gió mát, hương đưa,
Người câu cá đâu có còn ngồi đó ?
Hoàng thành ơi bây giờ còn nhờ rõ:
Cồn Hến chừ bắp đã trổ bông chưa ?
Ðỉnh Ngự thông reo với mấy câu hò,
Bến Thương Bạc trông qua đò Âm Phủ,
Cầu Thanh Long ngóng lên cầu Bạch Hỗ,
Tháp bảy từng Thiên Mụ vẫn đứng yên,
Lặng ngắm nhìn về Phường Ðúc, Tràng Tiền,
Hồi chuông đổ trong màng sương chiều xuống,
Ai lên Từ Ðàm, ai trèo Kim Phụng,
Ai xuống Ðò Cồn, ai nghe tiếng trống,
Ở Tam Tòa liên tiếp đổ từng hồi,
Giữa khuya buồn với giọng hát đầy vơi,
Lòng nhớ Huế, trong tôi dài bất tận,
Là dân Huế, ai mà không oán hận,
Chuyện sáu ba, chôn Phật Tử thảm thương,
Ðể lòng dân than khóc suốt đêm trường,
Do chế độ nhà Ngô gây áo não,
Mắt mọi người, lệ chảy hoài chưa ráo,
Rồi tiếp theo sáu tám, tết Mậu Thân,
Lập mồ chôn tập thể khắp xa gần,
Làm dân Huế lại càng thêm điêu đứng,
Tuy như thế, Huế vẫn còn đứng vững,
Từ ngàn xưa đến suốt tận ngàn sau,
Xin mọi người, ta hãy đứng cùng nhau,
Ðừng quên Huế, Huế muôn đời bất diệt.
                                         Nov. 21, 1998
           Nhớ Xuân
 
Ðón xuân nầy, ta nhớ xuân xưa,
Nhớ cánh mai vàng, nhớ mái chùa,
Nhớ pháo nổ vang, nêu vừa dựng,
Nhớ bầy chim én lượn nô đùa.
Ðón xuân đất khách, nhớ xuân quê,
Nhớ bánh chưng xanh, nhớ hội hè,
Nhớ cúc hoa vàng, tùng xanh lá,
Nhớ chùm khế ngọt với hàng me.
Ðón xuân lớn tuổi, nhớ thiếu thời,
Nhớ cổng đầu làng tối ba mươi,
Nhớ áo đỏ, xanh, vàng đủ thứ,
Nhớ từng tiếng nói lẫn tiếng cười.
Ðón xuân hải ngoại, nhớ xuân nhà,
Nhớ ánh trăng rằm, nhớ cây đa,
Nhớ tuổi măng tơ ôm sách vở,
Nhớ đàn em nhỏ chạy quanh nhà.
Ðón xuân nầy, đã ngoại lục tuần,
Nhớ làm gì nữa chuyện của xuân,
Gác chuyện thế gian, lo tu niệm,
Thoát vòng tục lụy, được an thân.
Xuân nầy xin khép chuyện nhớ nhung,
Tất cả nhất tâm thuộc nằm lòng :
Cố niệm Di Ðà về lạc quốc,
Ðể đời thôi hết chuyện long đong.
                  Trọng xuân Nhâm ngọ - 2002

            Nhớ Quê

Hai chục năm dư bỏ quê nhà,
Chốn người đất khách chỉ mình ta,
Ngày đêm thao thức về thầy tổ,
Năm tháng trông chờ đến mẹ cha.
Giáo hội, Tăng đoàn chưa phai dấu,
Quê hương, Dân tộc vẫn đậm đà.
Biết đến khi nào ta cất bước,
Dạo quanh đường cũ ở quê nhà.
                      Trọng hạ Nhâm ngọ - 2004

     Niệm  Phật
 
Mấy chữ Di Ðà Phật,
Nhất tâm cứ niệm hoài,
Nhất tâm không thấy tịnh,
Mười niệm vẫn cứ lơi,
Ðốn ngộ không một lý,
Thiền tịnh chẳng hai lời,
Giữ tâm cho thanh tịnh,
An lạc sẽ đến thôi.
                    Mạnh thu Ðinh sửu - 1985 

        Niệm Phật Viên Ðốn
 
Tất cả pháp, Pháp môn niệm Phật:
A Di Ðà đệ nhất (1), tự xưa nay,
Niệm làm sao cho tâm ý hiển bày:
Chân diện mục đến ngày giải thoát.
 Tín tại ý trung, tâm vô trước,
Nghĩa duyên tướng ngoại, thể vô thù.
Thể và tâm niệm phải nhất như,
Ðạt chơn lý nương về chánh quả,
Tham phải xả, chẳng vướng sân, si thời cũng diệt,
Niệm vô niệm, niệm thời chí thiết,
A Di Ðà Phật: Quyền, Thiệt (2) đều như,
Chuyên tâm đạt đến Vô dư,
Tây phương Thánh cảnh, thuyền từ thảnh thơi.
Tiến tu, cố gắng ai ơi !
                    Trọng đông Ðinh mão – 1987
1.- Di Ðà đệ nhất: Bài Sám tụng trong mỗi thời kinh, đa phần là công phu chiều.
2.- Quyền: là Quyền giáo (như giáo lý Tam thừa : Thanh Văn, Duyên giác và Bồ tát). Thiệt :  Còn gọi là Thật, tức thật giáo. Trong hai tông Hoa nghiêm và Thiên thai tức là chỉ cho Phật thừa hay Nhất thừa.

       Niềm Ước Mơ (*)
 
Chân bước vào chùa đã ước mơ,
Làm sao về được ở bến bờ:
Ấn độ Ðạo tràng Bồ đề thọ,
Hào quang tắm gội: Phật ban cho.
Tâm trí ngày đêm vẫn nguyện cầu,
Tín tâm lòng mãi cứ in sâu,
Một ngày nào đó về Ấn độ:
Chiêm bái lời vàng có từ lâu.
Mãi đến cuối năm của hai ngàn,
Thầy trò lần đến chốn đạo tràng,
Mấy năm khổ hạnh còn dấu tích,
Bái lạy, khấn nguyền trước Tôn nhan.
Dưới cội Bồ đề con bái chiêm,
Lòng con rộn rã với bao niềm,
Hoa đàm nở tỏa mùi hương quý,
Tắm gội hương từ chốn tịch nhiên.
Hai tuần lễ chẵn, trí thảnh thơi,
Thắm đượm gió từ dạ yên vui,
Ðón nhận khí thiêng cùng nhân loại,
Hỷ hoan an lạc đến cùng tôi.
                        Quý thu Canh thìn – 2000
     (*) Năm 2000, chúng tôi hướng dẫn phái đoàn xuất gia lẫn tại gia gần 45 vị đi chiêm bái Phật tích ở Ấn độ. Ðây là niềm ước mơ khi còn là chú tiểu và đón đọc cuốn Ðường Về Xứ Phật của HT. Minh Châu. Sau khi đi chiêm bái về, làm bài thơ nầy để lưu niệm.

        Phát  Nguyện
 
Tu thân chẵng luận trẻ với già,
Tịnh độ nương về chẳng bao xa,
Tiếng mõ hồi chuông, tâm an lạc,
Câu kinh tiếng kệ, ý hài hòa.
An nhiên cảnh tịnh xa bể khổ,
Giải thoát lòng trần đến liên hoa.
Phát nguyện tiến tu lời Phật dạy,
Hoàn lai hóa độ sẽ có ta.
Trọng hạ Nhâm ngọ - July  20th , 2002

        Phát Nguyện

Em là Quảng Bạch, chị Quảng Sanh,
Phát nguyện quy y tại Tổ đình,
Hải Ngoại Từ Đàm ta chung hướng,
Tiến tu Đạo quả, đến hoa sen.
Hoa sen hiện nở đón chờ ta,
Con Phật :  chúng ta được một nhà,
Tiếng kệ, câu kinh luôn trì niệm,
Tây Phương thẳng tiến, thoát Ta Bà.
Ta Bà là khổ, chúng ta tu,
Tu để chơn tâm thoát mây mù,
Học hạnh kiêm ưu ta đã có :
Thầy, Cô dắt dẫn :  Phật công phu.
Công phu Phật sự, chúng ta làm,
Đem cả bản thân với chơn tâm,
Phát nguyện từ đây tròn công quả,
Từ Bì Hỷ Xả :  Chớ sai lầm.
             Tặng Quảng Sanh, Quảng Bạch

                 SắcKhông

Ngồi buồn tính nhảm chuyện Sắc-Không,
Lên xuống, vào ra đã mấy lần ?
Lục đạo tử sinh :  mê là có,
Vạn duyên buông xả :  ngộ thành không.
Hồng trần ràng buộc :  Không hóa Sắc,
Niết bàn triệt ngộ :  Sắc tức Không.
Đã ngộ Sắc-Không :  là bất nhị,
Còn chi đâu nữa chuyện :  Sắc-Không ?
     Pl. 2550 - 2006 - Mạnh thu Bính tuất

        SO SÁNH
Mình chê Cộng sản thiếu tự do,
Tàn ác, độc tài, dân chúng lo
Giáo chỉ đem ra, so sánh lại,
Còn hơn thế nữa, được chi mô ?


Điều ngự Tử  TÍN NGHĨA
Trọng xuân Mậu tý – 2008

              Sống Ðạo      
      
Sống đạo quyết tu lý nhất tâm,
Nhất tâm thì nhớ: chớ sai lầm,
Sai lầm cố gắng nên tu sữa,
Tu sữa để rồi được an thân.
An thân thì phải cố tiến tu,
Tiến tu nên phải luyện công phu,
Công phu chưa đạt, chưa thành tựu,
Thành tựu được rồi, khỏi bị mù.
Bị mù nên học đạo Thích Ca,
Thích Ca ngài giáo chủ Ta bà,
Ta bà phát nguyện về Tịnh độ,
Tịnh độ tây phương ấy Di Ðà. 
Di Ðà cực lạc nguyện vãng sanh,
Vãng sanh về đó, được an lành,
An lành nên mới không đọa lạc,
Ðọa lạc nên tìm đến Vô sanh.
                          Mạnh hạ Giáp tý - 1984
Sự Ðời
 
Ðời vốn sinh ra đã cô đơn,
Có nghĩa gì đâu chuyện thiệt hơn,
Tấm thân bèo bọt lo trau chuốc,
Trí tánh ngu si tưởng vuông tròn.
Gần Phật, gần chùa không tu niệm,
Xa thầy, xa bạn chỉ bon chen.
Ai ơi, biết khổ xin nghĩ lại,
Tu tỉnh cho đời ấy mới ngoan.
                      Trọng đông Giáp tý  -  1984
         Tết Ðầu Tiên Trên Ðất Hoa Kỳ   
 
Bốn bề tuyết trắng đổ như bông,
Tết đến đây rồi ai biết không?
Tổ quốc trông về thêm xót dạ,
Quê hương nhìn lại thấy đau lòng.
Mấy mùa tết đến mừng xuân ấm,
Bao độ hè sang thấy phượng hồng,
Ðất khách bây chừ, vui đơn độc,
Mẹ cha, thầy bạn :  có như không.
                Mạnh đông Canh thân  -  1980 
Thân Chúc         
  
Xuân đến xin chúc khắp xa gần,
Nhà nhà hưởng được cảnh tân xuân,
Việt nam tổ quốc mong thịnh vượng,
Phật giáo Tăng Ni  được an bình.
Ðoàn kết đắp xây hòa tổ quốc,
Mưu cầu tạo dựng hợp toàn dân.
Việt nam - Phật giáo cùng phấn chấn,
Răng lạnh lìa môi bị qua phân. 
                           Mạnh xuân Tân tỵ - 2001
       Tháng Bảy Vu Lan 
 
Tháng bảy vui đón Vu lan,
Tháng bảy mọi người hân hoan,
Học hạnh đức Mục Kiền Liên,
Cố tìm cho ra Mẹ hiền,
Tháng bảy tưng bừng hoan ca,
Tháng bảy cầu chúc Mẹ Cha,
Vui sống một đời tràn trề,
Trong niềm Phật đạo từ bi.
Tháng bảy em có nhớ không ?
Con Phật: em thuộc nằm lòng,
Lời Phật dạy em từ bi,
Xa rời tất cả sân si.
Tháng bảy ta quỳ bên nhau,
Dâng lên tâm hương nhiệm mầu,
Phật đạo ta cùng tiến lên,
Noi theo đức Mục Kiền Liên.
Tháng bảy Vu lan ngày rằm,
Ba tháng an cư chư Tăng:
Giữ gìn giới thể viên minh,
Lòng từ phổ độ chúng sinh.
                             Trọng hạ Ất hợi - 1995

      Hoa Súng Tỏa Hương

Bước chân vào chốn thiền đường,
Từ Đàm Hải Ngoại ngát hương tỏa đầy,
Xanh, vàng, đỏ, trắng hây hây,
Toàn là hoa súng đong đầy mùi hương.
Sớm hôm chuông mõ cát tường,
Nhất tâm hướng dẫn thập phương tu hành,
Tăng ni Phật tử một lòng,
Chung lo Phật pháp, phước phần tính sau.
Mùi hương hoa súng đượm màu,
Tỏa cùng pháp giới, vơi bao ưu phiền.
Trước chùa hoa súng nở ngát hương,
Dâng đức Bổn sư, nguyện cúng dường,
Tinh khiết mùi hoa theo làn gió,
Tâm thành nhất niệm, biến thập phương.
Trước chùa hoa súng nở đầy hồ,
Đỏ, trắng, xanh, vàng, thi nhau đưa :
Dâng cúng mùi hương lên chư Phật,
Nguyện cầu pháp giới bớt hơn thua.

Tín Nghĩa
Trọng hạ, Mậu tý.

          Thấy Mà Buồn

Ngồi buồn suy nghĩ Giáo hội mình,
Mạc vận đây rồi, thấy mà kinh,
Dân tộc Quốc gia không người chủ,
Tăng ni Giáo hội thiếu kẻ thành (1).
Cầm cân (2) Dân tộc thì lo lợi,
Nảy mực (3) Tăng đoàn chỉ vì danh.
Vì Đạo, vì Dân, ai ?  Người liệu :
Làm cho Đời - Đạo được quang vinh ! ! !
                       Mạnh đông Ất dậu - 2005
Chú thích :
 
(1) Thiếu người thành tín,
(2) Cầm cân, tức những nhà lãnh đạo quốc gia,
(3) Nảy mực, tức vị hướng đạo, lãnh tụ Tăng đoàn.

Thơ gởi bạn hiền    (*)  
       
Nằm ngủ, nhưng lòng nhớ bạn hiền,
Cho nên muốn ngủ, ngủ chẳng yên,
Trao thơ vài chữ về bạn rõ,
Gợi ý đôi câu để mình tìm.
Cách trở ngàn trùng không liên lạc,
Biền biệt mù khơi khó biết tin.
Phước (*) ở quê nhà chắc an ổn,
Tâm nầy quyết định cố gắng tìm.
                          Quý đông Kỷ tỵ  -  1989
(*)  Bạn hiền tức là anh  Võ Phước, tức thầy Thích Huệ Trí, đệ tử của Ôn Từ đàm, một người bạn cố tri từ thời niên thiếu, có một không hai trong đời tôi. Mất liên lạc của nhau từ ngày tác giả bước chân xuống thuyền tìm về vùng tự do, tính đến nay cũng trên mười năm tròn.

        Thương Nước
 
Kiều bào yêu nước tự nhiên thôi,
Nước đục dân lo dĩ nhiên rồi,
Nước cạn dân không còn chỗ đứng,
Nước bồi dân chẳng hiếm chỗ ngồi.
Nước trong dân sẽ mừng tha thiết,
Nước đục dân không chút an vui.
Thương nước toàn dân nên lưu ý,
Chung lo xây đắp sớm rạng ngời.
Rạng ngời đất nước dân mới an,
Bổn phận toàn dân phải chu toàn,
Hạnh phúc tự do cần phát triển,
Hòa bình thịnh vượng phải an bang.
Tình thương ban bố tình nòi giống,
Nghĩa hiệp dìu nhau nghĩa xóm làng.
Dân Việt trong, ngoài xin ghi nhớ:
Ðồng bào ruột thịt phải lo toan.
                        Mạnh thu Mậu dần – 1998
THU VỀ
Nhìn thân cây đổ lá,
Lác đác chỉ màu vàng,
Gió heo may thổi nhẹ,
Ô hay !  Mùa thu sang.
Khí trời vừa se lạnh,
Lòng tôi cũng lạnh theo,
Xa quê hương mấy độ,
Thả hồn vào hoang liêu.
Cảnh, người cùng tương cảm,
Thu về lá vàng rơi,
Lòng người cũng man mác,
Một nỗi buồn đơn côi.
Thu về, thu lại đi,
Chẳng mang theo được gì,
Chỉ lòng tôi hiu quạnh,
Cố quốc mãi biệt ly.
Cành cây nhuôm thắm lá vàng,
Lòng tôi man mác thu sang thấm buồn.
Buồn vươn theo lá thu phong,
Đi vào lạnh giá, mùa đông khô tàn.
                     Connecticut,  Sept. 30, 2009
                      Mạnh thu Kỷ sửu
Tỉnh    
 
Thân đang,...
lạc bước Ta bà,
Bước đi khấp khểnh,
biết là về đâu ?
Ðưa tay,...
lần chuổi kinh cầu,
Lời kinh huyền nhiệm,
thấm sâu tâm hồn.
Giờ thì :...
thấu đạt nguồn chơn,
Ðục trong chẳng ngại,
Chẳng sờn đường tu.
                   Trọng hạ Kỷ tỵ – 1997
Tình Thương 
 
Thương nhau vâng lời Phật,
Tình thương mới dài lâu,
Ân oán không nối kết,
Thân thù không hại nhau,
Giúp người lời chân thật,
Với tâm ý nhiệm mầu,
Lợi người mình tính trước,
Phần ta, sẽ tính sau.
                       Trọng xuân Tân dậu - 1981
          Tiến  Tu     
 
Thân khó được nên tu mới phải,
Tu làm sao để diệt hết tham,
Tu là ta chuyển thánh bỏ phàm,
Tu như vậy mới mong giải thoát,
Phát tâm tu thì lìa khổ, ác,
Ðể thân tâm không vướng sầu bi,         
Vận tâm tu, cố diệt sân si,
Cố diệt khổ, tức thì khỏi khổ,
Phát tâm tu, tâm không tật đố,
Cố vươn lên, khỏi nghiệp trầm luân,
Ðừng gây nên thêm nghiệp vào thân,
Quán chiếu để: Thoát vòng lục đạo,
Tu là quán: Luân hồi, khổ báo,
Tâm luôn duyên lời dạy kinh văn,
Ðầu tiên ta chuyển nghiệp: thân tâm,
Rồi từ đó :  Bước lần vào trí,
Ðã tiến tu, tức là xả kỷ,
Thân và tâm cùng trí thảnh thơi,
Niệm Di Ðà liên tục không lơi,
Bỏ tục đế, duyên về chơn đế,
Nói thì dễ, thực hành không dễ,
Lúc ban đầu lần bước tiệm tu,
Tâm dõng mãnh theo lý chơn như,
Rồi từ đó: Ðốn tu mới thuận,
Trên đường tu nghịch nhiều hơn thuận,
Không vững tâm sẽ thoái chí ngay,
Cố tiến tu, phải nguyện từ đây:
Vượt tất cả chướng duyên..., bước tới,
Có như thế vượt qua khổ ải,
Nương Thuyền từ, giải đãi sao đang,
Ðã tiến tu, ý chẳng mơ màng,
Ðứng núi nầy trông về núi nọ,
Tâm tiến tu, Chánh còn xả bỏ,
Tà pháp thời ôm lấy mà chi ?
Ðã tiến tu, xin nhớ khắc ghi :
Miệng niệm Phật, tâm duyên cảnh Phật,
Trú dạ lục thời đều ghi khắc,
Ðể hành trì chuyên nhất mà đi,
Xin người cố gắng lấy ai ơi !
                        Trọng hạ Mậu dần - 1986
Tôi Chỉ Thấy
 
Tôi ngồi nhìn đức Phật,
Xuyên suốt tận đêm thâu,
Thân và tâm an trú,
Nhưng chẳng thấy gì đâu ?
Rồi ngồi yên quán chiếu,
Vào chân lý nhiệm mầu,
Giữ gìn từng hơi thở,
Cũng chẳng thấy gì đâu ?
Tư duy vào chánh niệm,
Ðể dứt nghiệp khổ đau,
Nhất tâm không loạn động,
Cũng chẳng thấy gì đâu ?
Kế đó, tôi thầm niệm:
Danh hiệu A Di Ðà,
Hít vào tôi cũng niệm,
Niệm luôn khi thở ra.
Nhất tâm trì danh hiệu,
Ði đứng và ngồi nằm,
Tuy phương pháp đơn giản,
Mà vẫn thấy an tâm.
Cho nên chư Tổ dạy:
Không tịnh mà có thiền,
Thì có thể đi lạc,
Vào cảnh giới ma thiên.
Không thiền mà có tịnh,
Tức trì niệm Di Ðà,
Sẽ được về cực lạc,
Và vượt khỏi ái hà.
Ái hà là sóng khổ,
Như hụp lặn sông mê,
Lục tự Di Ðà niệm,
Cực lạc bước chân về. 
                      Trọng thu Mậu dần – 1998

Tốt Xấu

Tốt xấu do mình, chẳng do đâu,
Tăng ni, Giáo hội đượm lòng sầu,
Con đường cứu khổ không tìm kiếm ?
Việc phước ban vui chẳng lo âu !
Danh lợi tác oai lo chạy chọt,
Lỗi lầm mưu kế cứ đào sâu.
Quả nhơn, tốt xấu có ngày đến,
Họa phước không ngoài tu đạo mầu.
           

             Ất dậu, cuối Thu -Sept.30-2005

Trào Phúng  1
               Nhắn Nhủ  (*)
 
Ai oi !     
Hút thuốc liệng tàn,
Thuốc hút đàng hoàng,
Tàn liệng có nơi.
Hút rồi,
Ðừng liệng lôi thôi,
Ðể Thầy,
Cong lưng lượm,
Buồn ơi !
Là buồn !
                             Mạnh hạ  Kỷ tỵ  -  1989
     (*)  Mỗi lần Phật tử đến chùa hút thuốc, tàn liệng lung tung, nên tác giả nhắn nhủ cần chú ý và cẩn trọng cho sự

Trào Phúng 2   
             Vịnh Hút Thuốc
 
Là người Phật tử,
Hút thuốc đàng hoàng,
Nếu có liệng tàn,
Thì phải có nơi,
Nếu liệng lôi thôi,
Ðể Thầy cúi lượm,
Thì thật khó coi.
                    Trọng đông Ðinh sửu  -  1997

TRÒ ĐỜI

Ta làm thân trúc đứng dưới trời,
Ngước nhìn thế sự thấy nực cười,
Đua chen danh lợi, không nhàm chán,
Ganh tỵ hơn thua, mãi không thôi.
Đan tâm sát phạt khộng ngừng nghỉ,
Tà ý mưu mô chẳng nghe lời.
Cứ tưởng ta đây là số một,
Tùy thời nhơn quả đến không vơi.
                                              Tín Nghĩa
Kỷ niệm ngày thi hành Giáo chỉ số 9
Mậu tý - 2007

         Trì Kinh Giải Thâm Mật    
 
Trưa mùa hạ, ngồi trì kinh Thâm mật,
Lòng lâng lâng, lắng đọng những ưu tư,
Cố làm sao để có thể nhất như,
Xoáy vào những trang kinh rất vi diệu !
Giải thâm mật: bộ kinh thật bí yếu,
Thắng nghĩa các hành, siêu việt biết bao !
Ðưa Tự tánh tỏ ngộ ra làm sao,
Rồi từ đó đi vào: Chính thắng nghĩa ?
Hành trì kinh nầy là điều không dễ,
Phải bỏ ngay: Tăng thượng mạn, u mê,
Dùng Chơn tâm thức, để cố hướng về :
Thức đàn na, thật vô cùng vi tế,
Trì kinh nầy, phải dùng vào Chơn huệ,
Vì Như lai không nói cho phàm ngu,
Vì chúng sanh khó nhận để mà tu,
Sợ phân biệt, sẽ chấp làm bản ngã.
Về Sự tướng, nếu ta không biết rõ,
Tạp nhiễm rồi không thể diệt được đâu,
Trú, động pháp (1) là hai mặt khác nhau,
Bởi lý tạp nhiễm chưa hề hủy diệt,
Cố lắng tâm tư để mà suy xét,
Sự chứng đắc về thanh tịnh sẽ không,
Trì kinh nầy, phải nhớ kỷ nằm lòng,
Tất cả pháp đều toàn là không cả,
Nhưng ở đây phải suy tư thật rõ:
Tự tánh pháp (2) vốn có niết bàn thường.
Ðức Như lai đã dạy với tình thương,
Nêu mật ý đưa đến đường giải thoát.
Có hai nghĩa đó là :  ThườngLạc,
Chứng nhập rồi bước đến lý Vô sanh
                       Trọng hạ Nhâm ngọ – 2002
(1) Trú, động pháp tức là trú pháp và động pháp, có nghĩa là niết bàn thường trú mà sinh tử thì biến động.
(2) Tự tánh các pháp vốn thường tịch tịnh, niết bàn.

         Trưa Hè Vu Lan
 
Trưa mùa hạ, trời oi bức khủng khiếp,
Tấm thân già mải miết đứng tưới hoa,
Miệng lâm râm câu niệm Phật Di Ðà,
Cầu thất thế mẹ cha và vạn loại,
Cùng nhất tâm đều hướng về một cõi,
Nương Thuyền từ để vượt khỏi ái hà, (*)
Về đây rồi thì bờ Giác không xa, (*)
Ở chi mãi Ta Bà thêm khổ lụy,
Nếu mình là: Một lòng vì xả kỷ,
Thì ở đâu cũng hoan hỷ như nhau,
Ngặt thân này chưa thoát khỏi khổ đau,
Nên không thể: nói Không như đức Phật,
Còn tham đắm, đam mê cùng vật chất,
Thì tiệm tu, câu niệm Phật làm đầu,
Mỗi phút giây, ta cố niệm từng câu,
Miệng ta niệm, tâm ta luôn hướng Phật,
Dù bên ngoài, khí trời đang oi bức,
Nhưng giữ tâm cho vững, để tiến tu,
Nương bóng Phật, tắm gội ánh Chơn như,
Và thể hiện tâm: từ, bi, hỷ, xả,
Trong đường tu cũng gặp nhiều vất vả,
Cố vươn lên đạo cả đấng Chí tôn,
Dù cho ta thân xác có mỏi mòn,
Ðạt chánh quả là con đường tối hậu.
Chúc mọi người đều ở trong ánh đạo,
Giải thoát rồi hoàn đáo chốn Ta Bà,
Ðể hóa độ: nhà nhà đều hoan lạc.
                      Trọng hạ Nhâm ngọ – 2002
(*) Văn của bài Sám Nguyện “Ðệ tử chúng con từ vô thỉ” 

Trở Về

Gần trọn cuộc đời giữa hồng trần,
Vì dân, vì nước, chẳng vì thân,
Đứng lên diệt bạo, trừ gian tặc,
Vùng dậy phò nguy, cứu quân dân,
Đạo nghiệp vừa tròn, quy Tam Bảo,
Nhơn duyên tạm đủ, hướng Tứ ân.
Quay về cố quốc, dâng tâm nguyện,
Đốt nén hương lòng, cúng song thân.

       Riêng tặng cựu Trung tướng Tôn Thất Đính, kỷ niệm ngày phát nguyện Quy y Tam Bảo với Pháp danh Quảng Uy tại Tổ Đình Từ

Đàm Hải Ngoại.        
Pl. 2547 – 2003 – Tân tỵ

Trúc Lâm Cảm Tác (*)

Trúc lâm vang vọng chốn đế đô,
Suối chảy, thông reo ngát hương từ,
Trước mặt, dòng khe kêu róc rách,
Sau lưng, hàng liễu đứng nhấp nhô.
Thầy trò tương đắc truyền Tổ ấn,
Huynh đệ gần xa nhận Phật thừa.
Gốc đạo vun bồi ngày thêm tốt,
Xây nền thiền tịnh tự ban sơ.

Trọng thu Bính thìn – 1976

        (*)  Trúc lâm là Tổ đình Trúc lâm tại Cố đô Huế. Nơi tác giả tu niệm suốt cuộc đời cho đến ngày xa xứ. Tổ đình Trúc lâm do tổ Giác Tiên khai sơn. Tổ viên tịch,  HT. Mật Hiển bổn sư của chúng tôi, Ngài làm chủ và  trụ thế 86 năm..

TU

Tu là tu,
Là phát tâm hướng Phật,
Là phát tâm hướng đến cả muôn loài,
Là phát tâm trì niệm suốt cuộc đời,
Là phát nguyện cho một ngày về bờ giác,
Tu như thế mới mong ngày giải thoát,
Trong hiện đời an lạc với chính ta,
Dù thân nầy đang nương náu Ta bà,
Tâm tự tại như đang là tịnh độ,
Tu như thế mới vơi đi sầu khổ,
Ðã tự tu là chính mình tự độ,
Niết bàn đâu mà tìm mãi bên ngoài.
Không vướng tục tức là tiên cảnh,
Ðã xa trần ấy thế bồng lai.
Tự mình gắng lấy ai ơi !.

Trọng thu Kỷ mão – 1999

Tự Giác

Có học có tu mới thấy tâm,
Không tu nói thấy, thấy sai lầm,
Phật pháp nhiệm mầu đâu dễ được,
Ngày đêm vọng tưởng chỉ khổ tâm.
Khổ tâm uổng phí tháng ngày trôi,
Có học, không tu cũng uổng thôi,
Không học, có tu là điều quý,
Có tu, có học quý nhất đời.
Ðời người quý trọng ở đường tu,
Không học mà tu, chỉ tu mù,
Có học, không tu thêm mọt sách,
Học, tu kiêm lợi ấy công phu.
Công phu tu niệm phải chuyên cần,
Có học, có tu phải thực hành,
Thiếu một thì không tròn công quả,
Có tu, có học mới thấy tâm.

 Trọng xuân Nhâm ngọ - 2002

Tự  Biết

Có thân rồi cũng phải bỏ thân,
Phú quý giàu sang cũng một lần,
Thần thức tiêu diêu nên hoan hỷ,
Linh hồn đọa lạc mới phân vân,
An nhiên tự tại là cõi Phật,
Vinh nhục đắm say ấy tình trần.
Tự biết thân người là như huyễn,
Xin đừng suy nghĩ chuyện xa gần.

Trọng thu Mậu dần – 1998

Tu Hành  

Tu hành nghiêm tịnh giới,
Tội lỗi sẽ không còn,
Con đường ta đi tới,
Luôn được mọi hỷ hoan,
Không tu mà ngồi đợi,
Lúc nào tâm được an?
Muốn được tâm bất thoái,
Ðể thẳng đến Lạc bang,
Không gì hơn giữ giới,
Trong ngoài được vẹn toàn,
Thân tâm hết tội lỗi,
Thì đó là niết bàn.

Mạnh hạ Giáp tuất  -  1994

Tu Phật

Tu Phật thì ta phải cần chuyên,
Tu sao đức tánh giống Thánh hiền,       
Tâm mê cố diệt cho khỏi nghiệp,
Trí sáng nên làm để hết phiền.
Tu để lánh xa tâm tục lụy,
Tu sao khỏi vướng cảnh oan khiên.
Tu đời sửa tánh cho ngay thật,
Tu Phật chuyên trì giới luật nghiêm.

Trọng thu Mậu dần – 1998

Tự Thán

Thiên hạ đua chen chuyện hơn thua,
Tu hành sao chẳng ở trong chùa ?
Thâu đêm tụng niệm noi Tổ ý,
Chầy tháng trì kinh học Phật thừa.
Danh lợi cạnh tranh, lo bơi chải,
Công danh tìm kiếm, dụng mưu mô.
Ðời người thấm thoắt là mấy chốc,
Lạy Phật, trì kinh thủ phận nhà
(1).

Trọng thu Mậu dần – 1998

        (1) Thủ phận nhà là giữ mãi cái tâm xuất gia ngay từ đầu.

Tự Vịnh

Thiên hạ đua chen chuyện hơn thua,
Riêng tôi quanh quẩn với cảnh chùa,
Trưa trưa cúng ngọ, chiều chấp tác,
Sớm sớm trì kinh, tối công phu.
Mỏi gối hành thiền, sức chẳng thiếu,
Mòn tay lần chuổi, nguyện vẫn thừa.
Mấy chục năm rồi chưa thấy Phật,
Té ra nghĩ lại: vụng đường tu.

Trọng hạ Ðinh tỵ -  1977

Tưởng 

Tưởng rằng trẻ mãi giống như xuân,
Ngoảnh lại thì ra ngoại lục tuần,
Răng cỏ rung rinh, tai ù điếc,
Chân tay bủn rủn, ý khật khùng.
Tụng kinh bái sám thì biêÙng nhác,
Niệm Phật trì danh lại buông lung.
Uổng phí thời gian cho trôi mãi,
Ðể rồi hối tiếc cũng như không.

Mạnh xuân Tân ty - 2001

Tự Trào

Qua Mỹ mấy năm được cái bằng,
Văn chương chữ nghĩa viết lăng nhăng,
Việt văn vài chữ đà hết ý,
Anh ngữ đôi hàng chẳng thành văn.
Trí thức học đòi như ngợm gỗ,
Cao sang tập tễnh giống bà chằng.
Khoe tài khoe trí khắp thiên hạ,
Ta cũng như ai, cũng có bằng. . .

Có bằng ở Mỹ thật dễ dàng,
Cái học từ đây, sẽ làm sang,
Múa mép, khua môi khắp thiên hạ,
Vung tay, vỗ ngực đến xóm làng.
Bạn bè khiếp sợ khi tụ họp,
Dân chúng lo âu lúc xênh xang,
Tới lui. đi đứng bao người ngó,
Làng trên, xóm dưới tiếng nổ vang.

Nổ vang vì sự học của tôi,
Chẳng phải văn chương, chỉ học đòi, . . .
Anh ngữ đôi câu khi trò chuyện,
Hán văn nửa chữ lúc nói cười.
Viết đoạn quốc văn như khỉ quẹt,
Nói câu ngoại ngữ tựa gà bươi.
Bà con lầm tưởng tôi hay chữ !
Té ra dốt đặc tựa cán mai.

Dốt đặc nhưng rồi cũng ra oai,
Nói rằng :  Tôi đã tốt nghiệp rồi,
Đang dạy chuyên môn trong đại học,
Sắp trình luận án mấy đề tài.
Tín đồ vui vẻ nghe danh rỡm,
Đạo hữu nói cười ngóng tiếng bồi,..
Mấy năm chạy khắp các trường lớp,
Rốt cuộc rồi ra cũng thế thôi.

Giáp thân, cuối Thu
Sept.30-2004

Ước Mơ

Nơi hải ngoại đêm nằm thao thức,
Thương Việt Nam thống nhất từ lâu,
Nhưng mà chẳng được gì đâu,
Tự do, hạnh phúc được nào cho dân ?
Mấy chuyện ấy xoay vần đầu óc,
Suốt năm canh thao thức không an,
Ðêm nào cũng vẫn mơ màng:
Cơm no áo ấm dân làng yên vui.
Càng suy nghĩ, bồi hồi tấc dạ,
Chuyện quê hương, mồ mả cha ông,
Hai hàng lệ nhỏ ròng ròng,
Chư tôn Giáo phẩm long đong suốt đời,
Nén tâm hương, dâng lời cầu nguyện,
Lòng thiết tha, khói quyện bay cao,
Mong cho đất nước làm sao,
Tăng ni, Giáo hội khỏi tao nạn hoài,
Việt nam ta đời đời hào kiệt,
Nữ hay nam đều quyết ra tay,
Chung lòng, chung sức đắp xây,
Danh đề sử sách xưa nay còn truyền.
Về phái nữ thuyền quyên có đủ :
Trưng, Triệu vương đuổi lũ giặc Tàu,
Nam nhi lịch sử đứng đầu :
Quang Trung, Hưng Ðạo vị nào cũng oai.
Trang sử Việt còn dài dài lắm,
Thời đại nào cũng thắm máu đào,
Không nề cực khổ gian lao,
Nhân dân no ấm mới vào nghĩ ngơi.
Còn Phật giáo nhiều ngài: Khuôn Việt,
Vạn Hạnh và còn biết bao nhiêu,
Các Ngài thể hiện tình yêu,
Yêu dân, yêu nước mọi điều tròn vuông.
Khi đất nước chưa an, chưa ổn,
Ðem thân ra đỡ nạn cho dân,
Khi hòa bình đến thật gần,
Thiền môn trở gót lo phần tịnh tu.

Trọng xuân Quý Dậu - 1993

Vịnh TỪ ÐÀM

          Từ Ðàm Hải Ngoại,
Bước chân vào
          bên phải Ðại hồng chung,
Nhìn bên kia
          là Ðại cổ oai hùng,
Cùng cất tiếng
          đưa âm vang vi diệu,
Trong chánh điện
          lời kinh cầu huyền nhiệm,
Của thiền tăng
          và Phật tử cùng tu,
Lời kinh vang
          xa, xóa tảng mây mù,
Trên bảo tọa
          uy nghi ngôi Tam Thánh,
Nhìn lên Phật
          hào quang đang lấp lánh,
Tỏa năm màu
          chói ánh sáng độ sanh,
Nhìn ra xa
          với cây cảnh vươn thành,
Hàng tùng, cúc
          với bon-sai (1)  xanh mướt,
Chung quanh chùa
          hàng trúc cài tha thướt,
Tỏa lá cành
          phô màu lục xanh xanh,
Mỗi khi nghe
          gió nhẹ thổi qua mành,
Lòng vơi bớt
          duyên trần, tâm nhẹ nhỏm,
Trước sân chùa
          đôi kỳ lân thấp thỏm,
Ngước nhìn lên
          đức Bồ tát Quán Âm,
Tay Ngài đang
          phất nhẹ cành dương râm, (2)
Nước cam lộ
          từ từ rơi thắm đượm,
Trên nóc chùa
          một cặp long uốn lượn,
Miệng nhả châu,
          để nói pháp vô sanh,
Lượn trong mây
          với tâm ý yên lành,
Hòa trong gió,
          đem thanh bình trở lại,
Pháp của Phật
          là từ bi vô ngại,
Ðộ quần sanh
          đến giải thoát niết bàn,
Bước vào chùa
          là đã thấy tâm an,
Ðôi lục bát
          dạy cho đời để ý :
    “Ðến chùa niệm Phật, tụng kinh,
    Ðừng bàn thế sự, tâm mình bất an”.
(3)

Trọng hạ Canh thìn  – 2000

Chú thích :

(1)  Bon-sai :  Loại cây cảnh uốn, tỉa của Nhật bản,

(2) Râm : tức là mát mẻ.
(3) Hai câu nầy được treo ở vách tường cho Phật  tử xem mỗi khi đến chùa lạy Phật, viếng cảnh.

Cảm Niệm Sư Phụ (1)  

Giạ lê, đất Hương thủy,
Ðầu thế kỷ hai mươi,
Họ Nguyễn duy hoan hỷ,
Sanh hạ được một người.
Xuất gia sáu tuổi rưởi,
Ðầu sư tổ Giác tiên,
Trúc lâm bước dõng mãnh,
Xả thân để cầu hiền.
Thông minh từ tấm bé,
Ðĩnh ngộ trang nghiêm đời,
Hoa từ bi vừa hé,
Giới định huệ tuyệt vời.
Tăng già mãi cầm cân,
Giáo hội mãi góp phần,
Luôn để tâm chấn chỉnh,
An hòa Chúng trung tôn.
Vượt thời gian, không gian,
Trách nhiệm với Tăng đoàn,
Trong dụng tâm Bồ tát,
Ngoài hiện tướng Thanh văn.
Húy thượng Tâm hạ Hương,
Pháp giới đã phổ huân,
Ðạo hiệu là Mật Hiển,
Rải tâm diệu cát tường,
Cát tường, cát tường thùy,
Giới hạnh tuyệt uy nghi,
Suốt đời cho Giáo hội,
Tăng chúng bất xả ly.
Oai đức thì trác tuyệt,
Bổn sư cũng vừa lòng,
Liền phú chúc diệu kệ,
Tự tại và thong dong.

Kệ rằng :

“Tâm Hương pháp giới huân,
Xứ xứ kết tường vân,
Phú nhữ tâm hương tánh,
Cừ kim chánh thị quân”.
(2)
Ngoại tám lăm năm lẻ,
Uy  đức rải bốn phương,
Ðã dày công hóa độ,
Cho đạo pháp, quê hương.
Thế rồi, ngày Phật đản,
Giữa tháng tư vui mừng,
An nhiên nhìn Thất chúng,
Từ giả thật ung dung.
 Khắp Việt nam đây đó,
Về Trúc lâm giả từ,
Chúc Ngài về cõi Phật,
Ðạt cảnh giới Nhất như.
Quê hương và Giáo hội,
Nhìn lương đóng vắng Ngài,
Trúc lâm chừ vắng bóng,
Bi quyện, lệ chảy hoài.
Từ nay Ngài quảy gót,
Ðạo cốt vẫn trường tồn,
Thừa thiên lưu di ảnh,
Cho Ðại chúng Trung tôn.

Phật đản Nhâm thân – 1992.

        (1) Ngài húy thượng Tâm hạ Hương, đạo hiệu Mật Hiển. Là thành viên Hội đồng Giám luật Viện Tăng Thống GHPGVNTN, tọa chủ Tổ đình Trúc Lâm – Cố đô Huế, Phó Pháp chủ GHPGVN. Ngài xả báo thân đúng ngày Rằm tháng Tư, Ðản sanh 2536, sau khi Giáo hội PGVNTN Thừa Thiên - Huế đã tổ chức xong lễ Phóng sanh đăng trên dòng Hương giang ;  Thất chúng đều đứng chung quanh Ngài, ngài nhìn từng vị một và từ từ quảy gót đăng trình có sự hiện diện của HT. Thiện Siêu, Sư bà Diệu Không và chư Tôn thiền đức cùng nam, nữ Phật tử.
        (2) Bài kệ đắc pháp do bổn sư của Ngài là tổ Giác Tiên đã phú chúc.

Vô Ðề

Hơn mấy chục năm qua,
Loanh quanh với ngôi chùa,
Thân và tâm an trú:
Trong Diệu Pháp Liên Hoa,
Rồi mấy chục năm qua,
Một mình ta với ta,
Sống vào nguồn chơn lý,
Của Phật tổ Thích Ca.
Mấy chục năm đi qua,
Sống trong một mái nhà,
Hành trì theo chơn lý:
Của giáo nghĩa Lăng già
(*).
Nhớ về thuở xa xưa,
Ðể không còn phôi pha,
Nhất tâm luôn trì niệm:
Nam mô A Di Ðà.

Mạnh thu Giáp tuất - 1994

 (*) Lăng già: Kinh Lăng già Tâm ấn.

Xuân Tâm

Xuân đến đây rồi ai biết không ?
Xuân đi vang vọng tiếng tơ lòng,
Xuân mang tâm sự cùng nhân thế,
Xuân đẹp nhất đời, chính xuân tâm.
Xuân mang tâm sự vấn vươn lòng,
Xuân ở trong ta, trong mắt trong,
Xuân hẹn cho nhau nhiều ước nguyện,
Xuân tình, xuân ấy chính xuân tâm.
Xuân đến nữa rồi, có biết không ?
Xuân đem ước nguyện tận cõi lòng,
Xuân nào đẹp nhất trên trần thế,
Xuân ấy, không ngoài cảnh xuân tâm.
Xuân đem hờ hững vùi thương nhớ,
Xuân gói tình ta trong lạnh lùng,
Xuân đến, xuân đi, xoay vần mãi,
Xuân đẹp vẫn là cảnh Xuân Tâm.

Trọng xuân Bính tuất – 2006

XUÂN THA HƯƠNG

Xuân đến xuân đi vẫn là xuân,
Ðón xuân đất khách đã bao lần,
Mai đào hứng gió nào đâu thấy,
Tùng cúc phơi sương chẳng dự phần,
Tuyết đổ liên hồi đầy trước ngõ,
Lá bay từng chiếc phủ ngoài sân,
Khắp vườn cây cỏ đều trơ trụi,
Riêng chỉ mình ta vọng cố nhân.

Trọng đông Giáp tý  -  1984

Ý Nghĩa Sự Sống

Ðời sống con người lắm đảo điên,  
Sống sao để khỏi gặp truân chuyên,
Cố gieo hạt giống không thù hận,
Ráng giữ tâm linh khỏi lụy phiền,
Phước họa do mình: vui hay khổ,
Nghĩa nhân do đức: thánh hoặc hiền,
Ai ơi giữ lấy mầm đức hạnh,
Tự tại, thong dong sướng như tiên.

Quý đông Giáp tuất  -  1994

Hoa Nào Cho Cha 

Mỗi mùa Báo hiếu, đóa hoa tươi,
Màu đỏ xinh xinh, miệng mỉm cười,
Ðỏ thắm, biết rằng ta còn Mẹ,
Bao niềm rộn rã mãi không thôi.
Vu lan trở lại, con cài hoa,
Tháng bảy năm nay, lệ chảy nhòa,
Màu trắng hoa hồng cài ngực áo,
Mẹ đã xa rồi, dạ xót xa.
Vu lan mười mấy năm về trước,
Tháng bảy cài hoa, bố ra đi,
Mất Mẹ, ngực cài hoa hồng trắng,
Không Cha, ta niệm đóa hoa gì ?
Tưởng niệm cho Cha đóa hoa tươi,
Tức lời Người dạy :
 
“có thân  người,
Mai nầy xử thế trên vạn nẻo,
Ðời đạo làm sao phải song đôi”.

Nhớ lời nghiêm phụ dạy cho tôi :
Ðời đạo làm sao sống cả hai,
Sống đạo, đẹp đời thì mới quý,
Lời xưa còn đó mãi trong tôi.
Nguyện cầu nghiêm phụ được bình an,
Mãi mãi vui tươi cảnh lạc bang,
Thấm nhuần pháp vị và giải thoát,
Cõi lòng con mới thấy hỷ hoan,...
 Từ nay mỗi độ Vu lan đến,
Chỉ biết khóc thầm, nguyện cầu thôi,...
Cầu cho tất cả đều an lạc,
Tất cả an vui dưới Phật đài.
Cầu cho cha mẹ siêu thăng hết,
Với cùng thất thế mẹ cha ta,
Nương theo chánh pháp lên bờ giác,
Thuyền từ vượt thoát chốn ái hà.

Quý hạ Nhâm ngọ - 2002

Tạo Duyên  

Kiếp nầy không tu, kiếp nào tu được?
Cố gắng tu, tiến bước bà con ơi!
Tạo Phật duyên thì phước rải lâu dài,
Cố dứt khổ, để rồi không còn khổ.
Cố dứt khổ, cố tìm về Phật độ,
Ðừng dừng chân mà chịu khổ trầm luân.
Nếu kiếp nầy không chuyển bước lên đường:
Bát chánh đạo mà nương về bờ giác,
Người con Phật đã mong cầu giải thoát,
Thì tạo duyên để đạt đến chơn tâm,
Ðã tạo duyên thì Phật lý chuyên cần,
Và thật sự thực hành lời Phật dạy,
Vào Phật lý là tự mình đứng dậy,
Nương thuyền từ mà tự thấy bản lai (*),
Tạo Phật duyên thì đừng cậy vào ai,
Tạo Phật duyên thì tiến hoài đừng nhác,
Nếu khổ công thì có ngày sẽ đắc,
Giống núi cao ta đục mãi cũng thông,
Lời Phật dạy cố thực tập nằm lòng,
Thoát triền phược để không còn đau khổ,
Ðã tiến tu thì chính mình tự độ,
Ðừng ngồi chờ và đừng đợi bên ngoài,
Cố tiến tu, xa khổ lụy trần ai,
Ðược như vậy là cuộc đời hoan lạc,
Tạo Phật duyên để tìm về bờ Giác,
Tạo Phật duyên là giải thoát luân hồi,
Mất thân người khó gặp được ai ơi !
Cố niệm Phật hằng ngày cho tinh tấn,
Tạo Phật duyên là xóa tan sầu hận,
Xin mọi người cố gắng khi phát tâm,
Khuyên người cố giữ nằm lòng,
A Di Ðà Phật, chuyên tâm hành trì.

Quý thu Tân dậu – 1981

     (*) Bản lai:   Tức bản lai diện mục, tức bộ mặt thật của mình.

Lòng Thương Của Phật   

Lòng thương của Phật,
                      như bể rộng sông dài,
Phật thương ta, cứu vớt khỏi trần ai,
Thương của Phật, cứu người lên bờ Giác,
Lòng thương của Phật, bao la bát ngát,
Không riêng tư, không chật hẹp như mình,
Lòng Ngài thương là hóa độ sinh linh,
Ra khỏi cảnh dục tình và triền phược.
Thương của Phật, ai ai cũng đều được:
Thấm từ bi và đượm nét hỷ hoan,
Ngài muốn ai cũng thẳng đến Lạc bang,
Ðể dứt hết những muôn vàn khổ lụy,
Lòng thương của Phật luôn luôn hoan hỷ:
Thấy chúng sanh xả kỷ để tiến tu,
Xóa sân si, để khỏi vướng mịt mù,
Mong tất cả hướng đường tu giải thoát,
Thương của Phật là hoa Ưu đàm hương ngát,
Tỏa cho đời những vẽ đẹp tình người,
Ngài thương từ địa ngục đến cõi trời,
Ðâu đâu cũng về nơi đầy an lạc,
Lòng của Phật là bóng cây tươi mát,
Không khổ đau, mà giải thoát như nhau,
Lòng thương của Phật trước cũng như sau:
Muốn lục đạo được thấm màu pháp vị.

Quý đông Kỷ tỵ  -  1989

Tình Thương Của Ðạo    

Người thương ta, ta cũng thương người,
Tình thương đạo, đời hai lẽ khác nhau,
Ðời thương: tính trước, tính sau,
Ðạo thương: thương cả như nhau không lườn.
Ðạo thương với một tình thương:
Từ, bi, hỷ, xả muôn vàn thắm tươi.
Tình thương của đạo cao vời,
Thương già, thương trẻ, thương người, thương ta.
Tình thương của đạo bao la,
Thương hết mọi nhà không lựa, không phân.
Tình thương của đạo xa gần,
Thương cảnh hồng trần nhân loại khổ đau,
Tình thương của đạo nhiệm mầu,
Cho vui, bớt khổ, không sầu, không bi.
Tình thương của đạo vô vi,
Nhân loại nhất thì giải thoát như nhau.

Trọng thu Nhâm thân - 1992

Tuyết Rơi   

Đông về gió lạnh tuyết rơi rơi,
Lạnh buốc thân ta, lạnh khắp nơi,,
Gió thổi thấm qua từng làn tóc,
Mây bay phủ kín cả bầu trời.
Đầy vơi tâm sự thêm tan nát,
Un đúc tim gan lại rối bời,
Ba chục năm hơn nơi đất khách,
Tuyết rơi, đông đến tuyết lại rơi. ...

Chicago, Dec.,  2009
Mạnh Đông Kỷ sửu

Hương Sen – 2  

Hương sen là tịnh giới,
Là lẽ sống tu hành,
Cố tâm ta bước tới,
Giải hoặc nghiệp vô minh.
Vô minh tạo nghiệp chướng,
Giữ giới để tu hành,
Như hương sen không khác,
Mãi mãi là khiết trinh.

Mạnh hạ Giáp tuất - April 10, 2006

LỄ VU LAN

 

Bông hồng cái áo nhớ Vu Lan,

Con Phật muôn nơi có lập đàn,

Hiếu đạo báo đền ơn cha mẹ,

Thâm ân gìn giữ cố kiên gan.

Bảo đài quy hướng, buông tà niệm,

Địa ngục xa rời, luyện thiện căn.

Thiện ác do ta tạo tất cả,

Tu tâm, dưỡng tánh mới an nhàn.

                              Điều ngự Tử Tín Nghĩa

 

                                            Aug. 24, 2019

* * * * *

THU ĐẾN


      Thu đã đến rồi ai biết không ?
      Lá vàng rơi rụng cả đồi phong,
      Gió đưa lành lạnh qua khe cửa,
      Nắng dọi lung linh ở cánh song.
      Trước ngõ dãy tùng đùa theo gió,             
      Quanh vườn khóm cúc nở đầy bông.
      Thu sau thu trước đều thu cả,
       Mấy độ xa quê tan nát lòng.

Điều ngự tử Tín Nghĩa
Trọng thu Nhâm thìn - Oct. 10, 2012

                       * * * * *                                

Một chút Suy Tư

                      Đêm nay tôi ngồi, 
                      Suy tư yên lặng, 
                      Bên bóng đèn khuya,
                      Hướng về quê mẹ.

       Đêm nay một mình,
       Tôi ngồi cầu nguyện,
       Dưới bóng Như Lai,
       Vọng về quê mẹ.

Mẹ Việt Nam ơi !  Bao giờ an lạc,
Giáo hội tôi ơi !  Bao giờ yên vui ?
Ôi quê hương tôi, đã bao năm rồi,
Ôi giáo hội tôi, đã bao năm rồi,

       Lầm than khốn khổ,
       Cơ cực mãi hoài, . . .
       Mong được một ngày,
       Mong được một ngày,
      Thấy ánh bình minh,
       Thấy được quang vinh.

            Lòng tôi chân thành,
            Nguyện cầu đất Việt,
            Nhất tâm nguyện cầu,
            Mãi mãi bình an.

Tôi mãi nguyện cầu,
Cầu cho dân Việt,
Tôi mãi nguyện cầu,
Giáo hội bình an..

Trọng đông Tân dậu - 2005

 

*

*    *

TẢN MẠN TRƯỜNG HẠ 2013

Điều ngự tử Tín Nghĩa

Phật Học Viện Tăng Ni hỷ xả,
Quy tụ về đàn hạ an cư,
Một trăm tám chục còn dư,
Hân hoan kết giới chuyên tu trường kỳ.
Học từ Hữu vi đến Vô vi,
Chương trình học Tăng Ni chuyên đề,
Bao nhiêu đường hướng cận kề,
Ròng chuyên giới luật :  những gì thiếu, sai.
Đầy những bậc vừa tài vừa đức,
Đem khả năng chuyển, lực bình sinh.
Làm cho trường hạ nức tình,
Tăng Ni tuổi trẻ hết lòng tham gia.
Ngày kỷ niệm hăm ba tháng sáu, (*)
Trường hạ về đền báo thâm ân,
Bồ tát Quảng Đức phát tâm,
Thiêu thân vì pháp, thậm thâm ngàn đời.
Khắp thế giới nơi nơi đều biết,
Đông sang tây không xiết tán dương.
Tấm gương sáng chói rõ ràng,
Nêu cao ánh sáng trong lòng sử xanh.
Người con Phật xứng danh như thế,
Để sau này hậu duệ noi theo,
Ánh sáng rực rỡ phiêu diêu,
Xóa tan bóng tối, với nhiều vô minh.

            Quý hạ Quý tỵ - June 23.06.2013

          (*)  tức ngày Chủ nhật, 23-06 Toàn thể Trưòng hạ Phật Học Viện đều tham gia ngày kỷ niệm Bồ Tát Quảng Đức vị pháp thiêu thân, do Tổng Hội Cư Sĩ Phật Giáo trang trọng tổ chức tại Santa Ana.

*

*      *

           NỖI LÒNG XA XỨ

        Thuyền êm lướt sóng nước sông đầy,
        Lưng trời nhạn trắng thẳng cánh bay,
       Cô thân chích ảnh nơi đất khách, 
       Thủ phận an bần ở xứ người.
       Tìm bạn cố tri nào đâu thấy !
       Dõi mắt trông chờ chẳng có ai ?
       Nỗi lòng xa xứ, ôm kỷ niệm.
       Đất khách quê người nói gì đây ?

Điều ngự tử TÍN NGHĨA
Quý hạ Quý tỵ - July 10, 2013

 

 


 

 

 

Cảm Niệm Hòa Thượng Trí Chơn

Thọ sanh đất Phan Thiết,
Chánh quán đúng Quảng Nam,
Xuất gia Thừa Thiên - Huế,
Linh Mụ, nguyện trao thân.

* * *

Bái Đệ tam Tăng Thống,
Phát nguyện xin đầu sư,
Từ nay chuyên tu niệm,
Nhận giáo pháp nhất như.

* * *

Pháp danh là Tâm Chánh,
Đạo hiệu Thích Trí Chơn,
Ứng pháp, dung nhị đế,
Đệ tử của Thích Tôn.

* * *

Bảy chín năm trụ thế,
Hạ lạp bốn sáu năm,
Trọn đời hành Phật đạo,
Sóng gió không ngại ngần.

* * *

Đi du học Ấn Độ,
Học vị :  Tiến sĩ xong,
Qua Hoa Kỳ hành đạo,
Giới pháp không rời thân.

* * *

Hơn bốn chục cở sở,
Một tay dựng đạo tràng,
Dù phi cơ, xe bus,
Vẫn tự tại ung dung.

* * *

Một đời cho Văn hóa,
Dịch thuật những áng văn,
Làm sáng tỏ đạo nghiệp,
Một tu sĩ văn nhân.

* * *

Thế rồi xuân Tân mão,
Nhìn thất chúng an nhiên,
Xả báo thân tự tại,
Làm rung động chư thiên.

* * *

Ngài đà quãy gót đăng trình,
Tăng ni, Phật tử đứng nhìn ngẩn ngơ.
Từ nay lương đống dần thưa,
Chúng tôi ở lại tâm tư não nề.
Nguyện cầu Đại giác Bồ đề,
Quê hương, Đạo pháp tư bề bình an.

Điều ngự tử TÍN NGHĨA
Tân mão Trọng xuân - March 2011

 

 

 

Phần 1

Những Tin Cùng Chủ Đề Đã Qua:
Hai Câu Chuyện Rất “Thương Tâm”
Phật Đản Miền Đông Bắc Hoa Kỳ
Một Đạo Tràng Bố Tát Đặc Biệt
Đi Quanh Một Vòng Với Các Đạo Tràng An Cư – 2021
Mùa Xuân Tân Sửu – 2021
Thông Báo Mới Của CDC Chỉ Có 6% Số Người Tử Vong COVID -19 . . . .
Vu Lan 2564-2020 Nhớ Ơn Nhị Vị Hòa Thượng “Đức Niệm và Mãn Giác”
Luận về : Cái Chết Nguyên Con
Có Những Cái Chết
Thông Điệp Của Sự Hạnh Phúc
GIÁO HỘI PHẬT GIÁO VIỆT NAM THỐNG NHẤT HOA KỲ
TỔ ĐÌNH TỪ ĐÀM HẢI NGOẠI
615 N Gilbert Rd Irving TX 75061 - 6240 ĐT:(972)986 - 1019
Bạn là người online số:
9991531
Có 0 Khách Đang Online